Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2010

Sớm mai có khách má hồng...




ĐƠN GIẢN CHỈ LÀ: CẢM ƠN EM!

Sáng nay thức dậy, sau khi đi tập thể dục về thì kiểm tra mail, đó là thói quen hàng ngày của tôi và thật bất ngờ, một bất ngờ dành cho một ngày cuối tuần giữa cái oi nồng nóng bức của khí trời miền nam. Bạn có tin được không, người con gái ấy đã mang cả một chợ hoa về đặt trước thềm bé nhỏ của Dã Hạc Cư!

Tôi vốn rất yêu thơ và yêu hoa, yêu tới mức có thể dành cả đời để ngắm hoa mà không hề thấy chán. Hoa và thơ luôn là những món quà mà tôi dành tặng những người bạn mà tôi quý mến! Nhưng có một điều rất lạ, sinh nhật tôi lại luôn thưa thớt những cánh hoa và những vần thơ dù rằng tôi luôn mong đợi! Số bạn bè tặng hoa cho tôi đếm được trên đầu ngón tay, còn bạn tặng thơ thì càng khan hiếm! Có lần bạn tôi bảo “Đình làm thơ siêu quá, ai mà dám làm thơ tặng Đình”, nói thì cũng đúng bởi cái tính của tôi hay cầu toàn mà, nhưng suy cho cùng cái quý vẫn là cái tình, là tấm lòng của người tặng chứ đúng không?! Và thế là tôi vẫn chờ vẫn đợi!

Bắt đầu từ 20/11 năm vừa rồi, có vài sinh viên làm thơ mừng tôi, tết năm nay cũng đựoc vài em làm thơ chúc tết, vui lắm! Tôi mãi trân trọng những tấm lòng gói gửi trong mấy vần thơ ấy!

Rồi sáng nay, một cô bạn gái mà tôi mới quen cách đây không lâu trên mạng, mới đến nỗi tôi chưa kịp biết mặt cô ấy nữa (và tất nhiên tôi xin được phép giấu tên). Vậy mà, chỉ qua những entry tôi viết, cô biết được tôi là người yêu hoa, thế nên sáng hôm qua khi ra chợ hoa mua hoa cho Mẹ, cô bạn dễ thương ấy đã quyết định quay về nhà mang máy chụp hình ra ghi lại hình ảnh của những đoá hoa tuyệt đẹp đang khoe sắc giữa dòng người huyên náo! Sáng nay, nhận được những bức ảnh ấy, dưới góc mỗi bức ảnh đều có hiện rõ ngày tháng và giờ chụp, gần 11g trưa, giữa cái nắng oi nồng của Sài thành, người con gái ấy đã chịu khó ghi lại những hình ảnh tuyệt đẹp của những đoá hoa chỉ với chủ đích là để gửi tặng tôi thôi! Ngồi xem hình mà tôi thấy mình hạnh phúc, tôi đang đứng giữa ranh giới thực và ảo, em như hiện ra mơ hồ giữa những giọt sương đọng lại trên mỗi cánh hoa, đôi tay ngà nâng cao bầu trời hạnh phúc gửi đến tặng cho tôi!

Thế đấy, tình cảm thật bước ra từ thế giới ảo, làm cho tôi thấy lòng mình xao xuyến, sao mà thương đến lạ! Và ngay giây phút ấy, chợt như cảm nhận ra rằng hạnh phúc không xa quá tầm tay của mình, luôn rõ ràng nhưng lại vô cùng tinh tế!

Cảm ơn em, cô bạn tôi vừa quen giữa trời hư ảo, em không chỉ đơn thuần mang cho tôi những cành hoa tươi thắm mà em còn mang cho tôi cả hơi thở của cuộc đời!

Cảm ơn em, cánh hoa đời lặng lẽ, chẳng biết sự vô tình nào đã đưa em đến tô điểm cho cuộc sống của tôi có thêm nhiều hương sắc.

Cảm ơn em, một vần thơ tuyệt vời giữa dòng đời xuôi ngược, tuy không ngôn từ nhưng tha thiết nỗi lòng nhau.

Cảm ơn em, một cung đàn không dây mà tạo hoá dày công trau chuốt, bao điệu thăng trầm là nhịp tim em lay động cả hồn Xuân.

Cảm ơn em, điều tôi muốn nói đơn giản chỉ là cảm ơn em, cô gái bước ra từ giấc mơ mà tôi vừa quen biết…

 

 

                                                                                  Dã Hạc Cư 28.03.2010

                                                                          Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

Sớm mai có khách má hồng, Mang hoa mang cả tấm lòng gửi sang!