khúc ca dâng Mẹ:
tháng bảy lời ru
-kính dâng Mẹ trong mùa Vu Lan năm Canh Dần
-kính đề tặng những người con diễm phúc còn có Mẹ
-và cũng xin kính đề tặng và chia sẻ với những ai bất hạnh khi Mẹ đã đi xa
Đông ly cúc khoác áo vàng,
Nhân gian trở giấc nhẹ nhàng sang thu,
Chiều theo ngọn gió vi vu,
À ơi…lắng tiếng Mẹ ru thuở nào…
Tình quê ngân điệu ngọt ngào,
Mang hương nếp một tìm vào giấc mơ!
Đời Mẹ đóa hoa thơ,
Cho con cài lên áo,
Mỗi độ vào tháng bảy,
Lòng như lại nao nao.
Dẫu biết rằng:
Tuổi Hạc về Tây xế bóng tà,
Tháng năm lưu dấu mái sương pha.
Phùng khi trở gió chân thêm mỏi,
Gặp lúc lên đèn mắt lại nhòa.
Cơm cũng vơi dần vài tháng lại,
Thuốc thời tăng tiếp những ngày qua.
Đêm nghe trở giấc mà se dạ,
Thương Mẹ nhiều, càng lại xót xa.
Âu cũng vì:
Thương con Mẹ đổi tuổi ngà,
Tóc xanh một thuở sương pha mất rồi!
Căng bầu sữa Mẹ nuôi con lớn,
Công biển trời nào tính thiệt hơn,
Thân cò oằn gánh nỉ non,
Chở che từng bước chân son vào đời.
Có những khi sương rơi mưa đổ,
Lại những khi góc phố thưa người,
Gian lao khuất giữa nụ cười,
Vì con há ngại kiếp người gian lao!
Tuổi xuân xưa nhuốm màu tuế nguyệt,
Tấm lòng còn tha thiết chưa phai,
Cho con tháng rộng năm dài,
Cho con cả tấm hình hài hôm nay!
Và thưa Mẹ:
Công biển trời núi cao khôn sánh,
Đức hải hà biển rộng khó bì,
Đạo hiếu ân con đem dạ khắc ghi,
Còn bảo trả, biết lấy gì cho xứng.
Con chỉ biết:
Thắp nén tâm hương kính Phật Trời,
Cầu mong Mẹ sống kiếp vui tươi.
Đêm tròn giấc ngủ ngàn hoa mộng
Ngày vẹn niềm vui vạn nụ cười.
Ít bệnh để thân thường an lạc,
Thưa sầu cho dạ khỏi chơi vơi.
Lại xin tuổi Hạc thêm miên viễn,
Cho ấm lòng con giữa kiếp người.
Và Mẹ ơi:
Trời Phật ban ơn thật nhiệm mầu,
Cành hoa tháng bảy trước như sau,
Hương lừng tám cõi hương hạnh phúc,
Sắc đỏ màu hoa lại thắm màu.
Thời gian nối bước chân mau,
Vu Lan nay lại thắm màu sắc hoa.
Mẹ là Phật giữa Ta Bà,
Đem tình thương cất lời ca ngọt ngào.
Mẹ là ánh sáng vì sao,
Soi đường con chọn lối vào thanh cao.
Mẹ là sóng biển rì rào,
Máu con tim mãi dạt dào trăm năm.
Mẹ là giai điệu bổng trầm,
Đem tâm hồn nhỏ ươm mầm ước mơ.
Mẹ là cánh nhạc vườn thơ,
Du dương nối mộng qua bờ hiên mây.
Mẹ là đôi cánh chim bay,
Chở che khi ngọn gió lay cuối trời.
Mẹ là câu hát à ơi,
Mang bình yên lúc chợ đời phong ba.
Mẹ là sắc dịu trăng ngà,
Trải thiên thu nét hiền hòa trong đêm.
Mẹ là dòng nước dịu êm,
Mang hương ngọt mát gửi thêm vào đời.
Mẹ là Bồ Tát cõi trời,
Hiện thân chốn bụi trao lời từ bi…
Kiếp phù sinh chẳng ước gì,
Chỉ mong có Mẹ cùng đi giữa đời.
Chắp tay kính nguyện mấy lời:
Hồng ân gia hộ cho Người khương an,
Nguyện rằng mỗi độ Vu Lan,
Được nghe tiếng nói dịu dàng Mẹ trao,
Nguyện thời gian chớ bước mau,
Cho cành hoa chẳng nhuốm màu thời gian.
Bến đời trăm vạn gian nan,
Mẹ còn, còn cả mây ngàn thiên thu.
Dã Hạc Cư mùa Vu Lan năm Canh Dần
con bất hiếu sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình
kính quỳ bên gối Mẹ khánh hạ