Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

cổ lai thức tự...

nửa mùa…

 

 

Cuối năm họp hành, họp để hành nhau, hành nhau vì cái rởm trong giới trí thức nửa mùa, thậm chí là bán nửa mùa! Sao mà ngao ngán, ngao ngán cho cái từ trí thức mà người ta cố tranh lấy để gắn trước ngực mình, dù rằng trên đầu họ mây đen một màu xám xịt!

Tôi lờ mờ cảm nhận được là họ thích họp! Họp để tranh nhau nói, tranh nhau xưng những chức danh hết sức hiển hách mà bằng cách nào đó họ sở hữu được dù rằng nó luôn tỉ lệ nghịch với cái kiến thức đang tồn đọng nhưng thoắt ẩn thoắt hiện tại một góc tối nào đó giữa đầu họ! Và rồi thì họ hành hạ tôi bằng những điều đó, tôi mệt lã người khi phải ngồi hàng giờ để nghe những lời nhảm nhí ấy! Tôi tự hỏi, phải chăng khi người ta mông muội người ta rất thích họp, dù rằng ai cũng biết những buổi họp ấy cũng chẳng làm cho họ sáng ra là mấy!

Biết họp là hành nhưng tôi vẫn phải họp, cơm áo gạo tiền không đủ mạnh để khiến lưng tôi phải cong, càng không thể khiến chân tôi phải quỳ nhưng nó cũng không phải yếu tới mức để tôi có thể dễ dàng phủi áo ra đi! Tôi thèm được tìm về một góc vườn nhỏ cuốc đất trồng rau mà nuôi dưỡng cái nét thiên chân muôn thuở của mình, nhưng giữa cái thời củi quế gạo châu này đâu dễ tìm được cho mình một góc vườn nho nhỏ, nhất là với một anh giáo nghèo như tôi thì lại càng không mong đợi dù chỉ là một giấc mơ! Tôi hận mình không có được cái khí phách như Ngũ Liễu tiên sinh đất Tầm Dương để cao giọng xướng câu “quy khứ lai hề”…và thế là tôi vẫn phải trân mình chịu hành trong những cuộc họp! Song, tôi không chấp nhận chịu thua hoàn toàn trước những điều chướng tai ấy, tôi thường ngồi lắng nghe và viết, viết cho hậu thế như một cảnh ngôn gửi từ thời đương đại, những bài thơ thấp thoáng dấu ấn tiền như như cụ Yên Đỗ, Hối Trai... của tôi đã ra đời như thế ấy……

 

 

 

Ta chẳng phải ta Tây chẳng Tây,

Nảy nòi chi cái thói như bây.

Mặt tô diêm dúa khoe phường hát,

Thân khéo đua đòi nguỵ dáng oai.

Biết chăng:

Nước lã đâu nào ai dễ khuấy!

Đá phàm há tính chuyện siêng mài?

Trăm năm trơ mặt ngoài thiên địa,

Sống bẩn quen mùi khó đổi thay!

 

 

 

Dã Hạc Cư 12.12.2011

sơn dã cuồng nhân

 

 

 

 

 

ảnh sưu tầm từ internet

 


Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011

khúc hát người điên...

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


cuồng tử ca

 

chiều ru bảng lảng hoàng hôn,

khách cuồng có kẻ vỗ bồn mà ca…

 

ca rằng:

 

Rót hư không

chút

phiêu bồng,

để nghe cõi mộng

dường

không nặng nhiều…

đưa tay

 hứng vạt nắng chiều,

điểm tô thêm chút mỹ miều

hương say…

cúi mình

 vớt bóng trăng lay,

lặng nghe trăng khẽ mỉa mai

khách cuồng…

thõng tay học lấy chữ buông,

cho trăm năm

vẫn còn luôn với mình…

cười rong chơi cõi u minh,

nương chuông thiền định

ươm tình nở hoa…

 

 

Ô hô

gàn giữa Sa Bà,

hoán thân mai hậu

 thì ta vẫn là…

 

 

Đầu non

một cội thông già,

gió sương qua lại

chưa nhoà

 gió sương…

thương

sao

thương lại

là thương…

 

 

 

Dã Hạc Cư 08.12.2011

sơn dã cuồng nhân

 

 

 

 

 

 

* ảnh sưu tầm từ internet

 


Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

viết cho một người đặc biệt trong một ngày đặc biệt ...

 

 

 

 

 




quan thư 雎鳩

 

 

關關雎鳩,在河之洲。
窈窕淑女,君子好逑。
參差荇菜,左右流之。
窈窕淑女,寤寐求之。
求之不得,寤寐思服。
悠哉悠哉。輾轉反側。
參差荇菜,左右採之。
窈窕淑女,琴瑟友之。
參差荇菜,左右毛之。
窈窕淑女。鐘鼓樂之。


Dịch âm:


Quan quan thư cưu, Tại hà chi châu.
Yểu điệu thục nữ, Quân tử hảo cầu.
Sâm si hạnh thái, Tả hữu lưu chi.
Yểu điệu thục nữ, Ngụ mị cầu chi.
Cầu chi bất đắc, Ngụ mị tư phục.
du tai! du tai!

Triển chuyển phản trắc.
Sâm si hạnh thái, Tả hữu thái chi.
Yểu điệu thục nữ, Cầm sắt hữu chi.
Sâm si hạnh thái, Tả hữu mạo chi.
Yểu điệu thục nữ, Chung cổ lạc chi.


Dịch nghĩa:


Chim thư cưu kêu quan quan.  Trên cồn sông Hoàng Hà. 

Người con gái dịu hiền.  Đẹp đôi cùng quân tử.

Rau hạnh cọng ngắn dài.  Vớt theo dòng tả hữu. 

Người con gái dịu hiền.  Thức ngủ ta cầu mong. 

 Cầu mong không được gặp.  Ngày đêm ta nhớ trông. 

Dằng dặc, nhờ dằng dặc.  Trăn trở ngủ không yên.

Rau hạnh cọng ngắn dài.  Hái theo dòng tả hữu. 

Người con gái dịu hiền. 

Ta kết thân với nàng trong tiếng đàn cầm, đàn sắt.

Rau hạnh cọng ngắn dài.  Vớt theo dòng tả hữu. 

Người con gái dịu hiền. 

Ta đánh tiếng chuông tiếng trống để làm vui lòng nàng.


 

Dịch thơ:

 


Nghe ngoài bãi sông Hoàng vang dậy,

Tiếng Thư Cưu đâu đấy từng đôi,

Dịu dàng cô gái bên đồi,

Cùng người quân tử đẹp đôi vô cùng!

 

Rau hạnh mọc không đồng một lứa,

Nương theo dòng lần lựa đôi bên.

Ngoan hiền hình bóng khó quên,

Ngày đêm mong đợi se nên Tấn Tần.

 

Lòng chưa thỏa được gần thục nữ,

Nên tình vương lấy chữ tương tư,

Nhớ sao nhớ đến mệt nhừ,

Nhớ năm canh trọn còn như trở mình…

 

Rau hạnh mọc dáng hình cao thấp,

Đôi tay ngà thoăn thoắt đưa nhanh,

Hỡi người con gái thanh thanh,

Sắt cầm hòa điệu với anh bạn cùng…

 

Rau hạnh mọc xum xuê cành lá,

Bên hữu rồi bên tả đều tay,

Trong ngần cô gái kia ơi,

Trống chiêng khua đổi nụ cười xinh xinh…

 

 

 

Dã Hạc Cư mùa Giáng Sinh năm Tân Mão 2011

ngu huynh sơn dã cuồng nhân thân bút chuyển ngữ

đề tặng một người đặc biệt trong một ngày đặc biệt