Thứ Tư, 24 tháng 2, 2010

CHIỀU XUÂN ĐỘC ẨM CẢM TÁC

 

 

Đôi lúc cười vang một kiếp trần,

Lợi danh lá sớm rụng ngoài sân.

Cần câu Lã Vọng* không ưng học,

Mảnh đất Kỳ Sơn** quyết dự phần

Thác mộng Trang Sinh*** cầu tỉnh mộng,

Hoá thân huyễn ảo để tìm thân.

Ai về Dã Hạc cùng tâm sự,

Ngắm ánh hoàng hôn khẽ xuống dần.

                                   Dã Hạc Cư 24.02.2010

                           Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

-------------------

Chú thích :

* “Theo Phong Thần Diễn Nghĩa”Lã Vọng tức Khương Thượng hiệu Tử Nha, trước theo Nguyên Thỉ Thiên Tôn học đạo Tiên ở cung Ngọc Hư núi Côn Luân, nhưng do không có duyên đắc đạo thành Tiên nên đã vâng pháp chỉ của Thầy chưởng quản bảng phong thần hạ sơn phò Châu phạt Trụ. Khi mới hạ sơn, thời vận chưa tới, Khương Thượng thường ngồi câu cá ở Bàn Khê, lạ là lưỡi câu của ông không uốn cong mà dũi thẳng, người đương thời cho là ông ngốc, nhưng ông cười và bảo “cái ta cần câu là thời vận chứ không phải cá”. Sau vua Văn Vương nhà Chu biết được bái ông làm Tướng, từ đó Khương Thượng phò 2 đời vua Văn, Võ hưng binh hội chư hầu ở Mạnh Tân phạt trụ kiến tạo vương triều nhà Chu.

** Theo truyền thuyết, thời Vua Nghiêu bên Tàu có một hiền sĩ là Hứa Do, có lần vua Nghiêu thân đến muốn nhường ngôi cho Hứa Do, ông không nhận và trong đêm đó đã bỏ trốn về quy ẩn tại Kỳ Sơn.

*** Trang Sinh tức Trang Chu, sống vào thời Chiến Quốc (-403 -221). Trong thiên “Tề Vật Luận” sách “Trang Tử” có đoạn viết “Tích giả Trang Chu mộng vi hồ điệp, hủ hủ hồ điệp dã, tự dụ thích chí dư! Bất tri Chu dã. Nga nhiên giác, tắc cừ cừ nhiên Chu dã. Bất tri Chu chi mộng vi hồ điệp dư, hồ điệp chi mộng vi Chu dư? Chu dữ hồ điệp, tắc tất hữu phận hĩ. Thử chi vị vật hoá昔者庄周梦为蝴蝶,栩栩然蝴蝶也,自喻适志与,不知周也。俄然觉,则蘧蘧然周也。不知周之梦为蝴蝶与,蝴蝶之梦为周与?周与蝴蝶则必有分矣。此之谓物化.” (Có lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hoá bướm vui vẻ bay lượn mà không biết mình là Chu nữa. rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết phải mình là Chu nằm mộng thấy hoá bướm hay là bướm mộng thấy hoá Trang Chu. Trang Chu với bướm tất có chỗ khác nhau. Cái đó gọi là “vật hoá” vậy). “Hán Ngữ Ngữ Điển” giải thích là “tỷ dụ nhân sinh hư ảo, biến hoá vô thường” (Hán Ngữ Ngữ Điển, Hán ngữ đại từ điển xuất bản xã 2003, tr 907).

YouTube - DON - BÀ GIÀ YAMAHA 2010




Thứ Năm, 18 tháng 2, 2010

viếng Thiền Viện

 

 

                    

                      CHIỀU XUÂN

                                                  VIẾNG THIỀN VIỆN PHÚC TRƯỜNG

 

 

Chiều qua Thiền Viện nắng hây hây.

Lối nhỏ dài theo mỗi bước gầy.

Mai rớt hương vàng in dấu Bụt,

Sen phô sắc tịnh rủ am mây .

Pháp đưa lời pháp xuôi dòng tục,

Chuông vọng hồi chuông nhẹ tiếng chày.

Khách mộng chiều xuân vào chốn ấy,

Nhẹ trông vạt nắng gối thềm tây.

 

                            Phúc Trường Thiền Viện

            Chiều mùng 5 tết năm Canh Dần (18.02.2010)

                                                               Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

 

 

Thiền Viện Phúc Trường




Thứ Hai, 15 tháng 2, 2010

khai bút

        

 

        XUÂN DÃ HẠC CƯ

                    Khai bút đầu Xuân Canh Dần

 

Xuân qua Dã Hạc rộn tình xuân,

Lay gã hàn sinh tỉnh giấc trần.

Bừng mộng pha trà mừng tuổi mới,

Sửa khăn đề bút thỉnh Đông Quân.

Hồng nhan mai sẵn tình tri kỷ

Lương hữu thơ chừ nghĩa bạn thân.

Sơn dã nghèo nhưng nhiều ý vị,

Cầm thi mở lối cõi trong ngần.

 

                      Dã Hạc Cư đầu giờ Tý

     ngày mồng 3 chính nguyệt năm Canh Dần.

              sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010

CÂU ĐỐI MỪNG XUÂN CANH DẦN

 

Dã Hạc Cư, trầm đưa tiếng nhạc, hoa rộn hương lòng, đêm trừ tịch mượn chén rượu nồng mừng tuổi đến,

 

Kẻ Sơn Dã, bút dệt ý thơ, tình say bến mộng, phút giao thừa đem chung trà ngát đón Xuân sang.

 

                                                      Dã Hạc Cư đêm trừ tịch năm Kỷ Sửu 2009

                                                           Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình.

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2010

SÂN KHẤU CUỘC ĐỜI

 

Cuối năm công việc cứ chất chồng như núi, cũng vì sự mưu sinh mà buộc mình phải tạm rời Dã Hạc Cư làm một kẻ tỉnh giữa cuộc đời, chợt hôm nay ngồi nhìn lại bỗng thấy xấu hổ thay với Đào Uyên Minh, nghèn nghẹn chưa xướng nên câu “quy khứ lai hề” ! Giữa cái bộn bề và tấp nập của dòng đời trong những ngày giáp tết, bên chén trà cũ chợt lòng như lắng lại, cảm nhận cuộc đời như một sân khấu trò chơi với đôi cánh màn nhung không bao giờ khép, và chúng ta mỗi phút mỗi giây đang dồi thêm chút phấn điểm thêm chút son cho má thêm hồng môi thêm đỏ hoà vào vai tuồng mà cuộc sống đã phân cho. Nhìn thấu triệt thế rồi, lòng chợt như nhẹ nhỏm, chợt nhớ câu “Vui thay khi ta sống không rộn giữa rộn ràng” treo dưới nhà Tổ của thiền viện Phúc Trường ! Vẫn biết, trót gánh phù sinh chưa thoát kiếp, màn nhung không khép và vai diễn hãy còn, song vẫn có chút tinh thần tìm nhặt lấy một nụ cười rơi dưới thềm sân khấu

 

 

 

Lắng nhịp thời gian lắng nhịp đời,

Mấy mươi năm ấy tựa trò chơi.

Màn nhung không khép vai còn diễn,

Phấn điểm chưa phai bước chửa rời.

Nát giọng gửi tình, đời ấm lạnh

Trải lòng mong khách, bến xa xôi.

Tháng năm trở giấc Đông Quân lại,

Tìm giữa phù sinh một nụ cười.

 

Dã Hạc Cư 08.02.2010

Sơn dã cuồng nhân N.Đ