Thứ Năm, 14 tháng 7, 2011

cánh hạc đêm huyền...

Chỉ hai ngày nữa là lên đường đi công tác rồi, chuyến này đi những mười lăm ngày mới về nên cũng muốn gặp một vài người bạn thâm giao trước lúc lên đường, uống chén trà, vịnh câu thơ, thưởng chung rượu đưa tiễn…nhưng không hiểu sao lần này ai cũng bận rộn cả. Người thì đau, người thì bận, người thì đi công tác, người thì ở quá xa…thế là đành thôi vậy, chắc mọi người muốn chờ ngày mình về rồi gặp luôn một thể…

Nhưng nghĩ cho cùng, đâu phải gặp nhau mới trọn tình giao hảo, trong lòng đã có nhau thì dẫu quan san cách trở nhưng tâm ý đã thắm đượm nghĩa tình…

Đêm phả mộng, rót chén hoàng hoa cũ, pha lấy ấm trà mang phong vị ngày xưa, bầu thi hứng như chợt len lỏi tìm về, cất bút đề thơ mình bạn với mình, nghe tiếng thời gian ngân dài trong đêm vắng…

 

Tạ từ còn thiếu chén hoàng hoa,

Thiếu cả tri âm giữa vị trà.

Thiếu bạn sẻ chia cung lưu thuỷ,

Thiếu tình chan chứa chuỗi ngày xa.

Thiếu câu thơ tiễn trong trời mộng,

Thiếu vị tương giao dưới nguyệt ngà.

                          ……………………

Đường vận lửng lờ ngân tiếng đợi,

Đêm huyền ta lại bạn cùng ta…

 

 

                                                  Dã Hạc Cư 14.07.2011

                                                 sơn dã cuồng nhân

 

 

 

 

 

 

*ảnh sưu tầm từ internet

 

THÔNG BÁO: sáng thứ 7 ngày 16/07/2011 (nhằm 16/06 năm Tân Mão) sẽ sinh hoạt lần thứ 4 tại Ni Viện Phúc Trường, thời khóa bao gồm: Lễ Phật, Khóa lễ công phu buổi sáng, Tọa thiền, nghe Pháp, tham vấn, thọ trai - kết thúc. Bạn nào tham gia, xin vui lòng đăng ký gấp!

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2011

trà rót chiều mưa...

 

 

ĐỌC"MƯA CHIỀU ĐOAN NGỌ"
CỦA HOÀNG HOA NỮ SĨ CẢM TÁC



Nghe tiếng mưa rơi tự cõi nào,
Mà như nghe tiếng khúc Ly Tao,
Bâng khuâng rót giọt hoàng hoa cũ,
Rót cả hồn xưa đắng vị vào...

Mang cả hồn thơ khóc cõi thơ,
Cầm thôi ngân điệu bặt câu chờ,
Trăng khuya lạc nẻo tan vào mộng,
Thủy Phủ ai về dấu ngẩn ngơ?!

Ngàn năm vẫn thể ngàn năm cũ,
Đời vẫn phong ba vạn nẻo mù,
Chẳng biết hồn say về đâu nữa,
Để tình lạc lõng cõi âm u...

Thôi rót trà nay kính khách xưa,
Tìm vui đắng vị chút hương thừa,
Trăm năm đã biết là dâu bể,
Phi thị mặc đời lối đẩy đưa...


                                  
Dã Hạc Cư 07.07.2011
                                           tục khách sơn dã cuồng nhân

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

đêm như phả mộng...

 

ĐỘC ẨM 

 

 

Đêm mưa trà một ấm,

Nhạc quyện giữa lư trầm,

Tình rót vào ngọn bút,

Thơ phả mộng cung cầm...

 

 

                           Dã Hạc Cư

                             đêm mưa mùa an cư năm Tân Mão

                             sơn dã cuồng nhân

Lưng bầu thơ rượu cứ rong chơi, Không sắc ừ thì cũng thế thôi. Danh lợi cười vang chao dưới gót, Kéo tay họ Lý gửi câu mời...(04.07.2011)

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011

một sớm sương mờ...

Sáng nay, lúc rời khỏi bàn làm việc cũng là lúc trời vừa hừng sáng, lại một đêm trắng! Đêm qua dài quá, có phải lần đầu đâu, nhưng sao mà đêm qua nó lại dài hơn lúc nào hết, chút tâm tư nặng trĩu này e rằng chỉ có chúng môn sinh mới hiểu được!

Trời sáng, chút tàn dư của bóng đêm phút chốc bặt tăm khi vầng dương hiện rõ. Rời khỏi bàn làm việc, đi rửa mặt rồi cầm chổi quét nhà. Lạ thay, chính ngay lúc ấy, hình ảnh cây chổi hiện ra trước mắt tôi khác hẳn những ngày thường, tôi như chợt nhận ra được cái dũng mãnh trong sự lặng lẽ nép mình sau cánh cửa của cây chổi, chẳng nói chẳng rằng, âm thầm lặng lẽ mà lại làm được việc lớn cho thiên hạ thương sinh!

Một đường chổi đưa tẩy tận cấu trần mang lại vẻ mặt rạng rỡ cho khắp nhân gian mà chưa một lần mở lời xưng công trạng!

Ngẫm lại, thế gian này nếu không có y, e rằng từ lầu son gác tía tới góc chợ lối quê, đâu đâu cũng chung một sự bừa bộn hôi hám. Hết ngày lại ngày, đến hẹn lại lên, chẳng ngại hèn sang, không phân phú tiện âm thầm quét sạch trần lao dù biết rằng sau đó mấy ai còn nghĩ đến!

Y dại chăng?! Y ngu chăng?! Y khờ quá chăng?! Hay tâm trí y quá ư cuồng loạn chăng?!

Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu!

Đem thân mình đặt sau thiên hạ, vì thiên hạ thương sinh mà mưu cầu hạnh phúc phò trì chính nghĩa, đạo của người quân tử vậy…

Thương lắm thay!

Ta nay vì y mà đề thơ cảm kích vậy…

 

CÂY CHỔI…

 

Cỏ khô bó lại một tầm tay,

Trông thế mà y lại rất tài.

Một thoắt xuống lên tan cấu uế,

Đôi đường qua lại sạch trần ai.

Lòng ngay tận tụy hoài son sắc,

Dáng thẳng xông pha vẫn miệt mài.

Chẳng ngại bẩn dơ muôn nẻo thế,

Vì đời phụng sự mãi hăng say…

 

                                                 Dã Hạc Cư 02.07.2011

                                                sơn dã cuồng nhân bái vịnh