Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011
Đừng gọi tôi là nhà thơ dù rằng tôi viết rất nhiều thơ! Tôi chẳng qua là một người lữ khách đi qua chốn bụi; trót mang trên vai chiếc túi chứa một chút ngôn ngữ, một chút điên, chút dại, chút ngây ngô, một chút cảm một chút sầu và cả chút yêu thương nên những khi cô độc giữa bước lãng du, tôi vung chữ lên nền trời xanh thẳm, để ngẫu nhiên chữ kết lại thành thơ! Thơ là tâm tư phổ vào cung cầm kết nên từ con chữ, ngân điệu giữa dòng đời tìm lấy bạn tri âm. Cung điệu ấy, khi vút cao như cánh chim bằng lướt gió, khi dâng trào như trăm suối đổ về sông, khi cô đơn thỏ thẻ chỉ đôi dòng, và khi nức nở nghẹn ngào muôn ngấn lệ! Vậy đó, thơ của tôi ra đời như vậy đó, nên xin đừng ưu ái gọi tôi hai tiếng nhà thơ! Tôi chẳng đùa với trăng mà vịnh, tôi không bỡn gió trêu mưa mà dệt tứ tạo từ, tôi không tự đánh bóng mình bằng cách kết chữ mắng trần gian, mà tất cả chỉ vì tôi quá yêu cuộc sống, quá say thiên nhiên và quá mẫn cảm với hồng trần, và nhất là giữa lồng ngực của tôi luôn âm vang một cung bậc của trái tim sư phạm! Tôi không phải nhà thơ và cũng không có gì ghê gớm, tôi chỉ đơn thuần là một cánh hạc giữa rừng mai, là khách cuồng mà đời hay chế nhạo, muốn sống như mình đã sống và chẳng phải để mất mình. Nếu có thương tôi, xin giùm gọi bốn chữ “sơn dã cuồng nhân”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Trả lờiXóaAnh không gọi Đình là nhà thơ vì Đình có tự nhận mình là nhà thơ bao giờ, cũng như Sỹ Phú không bao giờ nhận mình là ca sĩ vậy.
Đình là Đình, Đình há.
hi hi dạ vâng, cảm ơn anh Zip đã cảm thông!
Trả lờiXóaĐọc cái Note rất thơ này của Đình làm anh nhớ đến một tác giả Nga (Liên Xô ngày xưa) mà anh quên tên tác giả, hình như Evtouchenko thì phải, trong "Những miền trái chín" có đoạn kể về người bạn có thi tài đặc biệt nhưng người bạn đó không bao giờ nhận mình là nhà thơ.
Trả lờiXóaThôi thì thơ gởi bạn bè, thơ miên man tâm sự, như cách Đình nói. Vậy mà bền.
Tặng em một cánh hạc.
Trả lờiXóadạ, con cảm ơn Cô, còn gì quý hơn thế nữa, con cảm ơn Cô nhiều lắm ạ!
Trả lờiXóaA, chị huynhtran gởi cho Đình cách hạc kìa, dễ thương ghê... Khung cảnh thật mờ ảo huyền dịu, êm êm...
Trả lờiXóaBây giờ anh đi nằm đây.
có rất nhiều người thắc mắc vì sao em làm gần cả nghìn bài thơ mà không xuất bản, em cười!
Trả lờiXóaxuất bản làm gì anh nhỉ?! bán à?! thơ sao lại bán?! thơ là tiếng lòng của mình kia mà, mang tâm tư đi bán sao?!
khi nào có đủ điều kiện, em sẽ in và sẽ chỉ để tặng những tâm hồn đồng điệu mà thôi!
Đôi cánh Dã Hạc hãy vút cao...Mai sẽ cùng Hạc tấu nên một bảng giao hưởng tuyệt diệu giữa cuộc đời...hãy vững tin nhé, "sơn dã cuồng nhân"!
Trả lờiXóa:-))
Trả lờiXóa** Sơn dã cường nhân ** là Thi nhân .. chứ đâu phải là ... nhà thơ . há Đình Đình ???!!. hehehe Chúc Đình những ngày vui mới và sức khõe mau bỉnh phục nhé .... MH
Trả lờiXóacuồng nhân chị ơi, chứ cường nhân là thí ghê lắm đó hihihi
Trả lờiXóacảm ơn chị đã sang chia sẻ, kính chúc chị ngày mới thật bình an!
Hahaha ! Sorry nha .. viết cũng lộn ..xộn nữa ... Thanks . Đình nha ..
Trả lờiXóahi hi vui mà chị, có gì đâu ạ!
Trả lờiXóaTặng cho chị vài chữ trong chiếc túi đựng ngôn ngữ cuả em. Mang về làm thơ con cóc cho thiên hạ vui :)
Trả lờiXóaSao chị vung chữ lên nền trời hoài mà hỏng thành thơ. Hay vì nền trời bên chị là một mầu đen không phải là nền trời xanh như Đình nói.
Trả lờiXóađã có mấy chữ mà chị còn xin, chắc chết quá!
Trả lờiXóahaha bí quyết nà chị, trước khi vung lên phải nhớ khấn ông địa hahahahaha
Trả lờiXóaHá há! cóa chớ.. cóa kiu *** ông địa ui ..xin cúng nguyên ..một .buồng chuối luôn .***.nhung ..vẫn hok nặn .. ra được 1 chữ nào hết á ... Đình à .. ủa sao kỳ za ha ?
Trả lờiXóachà chà, nghiêm trọng à nghen, sao chị hỏng "phôn" cho ảnh thử?!
Trả lờiXóaTừ ngày lên multi tới zờ.. có khối *Ảnh**, nhìu quớ .. nên hok piết ** Ảnh** của Chị .. ở..... nơi mô mà tìm ??!!! Ảnh củng như thơ.. zạ.., ko** phone **được thấy đó mà ..nặn hoài hok ra chắc phải vái . ông địa .. nữa wa' !!!? ..hehehe
Trả lờiXóaOh, sao anh bức xúc vậy? Nếu ai đó gọi anh nhà thơ thì chắc cũng vì người ta trọng tài anh thôi. Em đọc note thấy nặng nề quá à. Hic
Trả lờiXóaừ, khi nào thầy Đình in sách đóng tập, THH xin 1 chân lên khổ bày bìa, nhưng fải kể công, đóng fí 1 cuốn cho THH, vì tui đây ko biết mình có cơ may nằm trong danh sách cho tặng hay ko mà, đành muốn ăn fải lăn vào bếp vậy!
Trả lờiXóa^^
Mọi người ai cũng thương thầy hết vì mỗi kần ghé vào nhà thầy thì dù miệng không đọc 4 chữ "sơn dã cuồng nhân" nhưng tay đã gõ 4 chữ ấy roài.Vậy là thương thầy biết bao nhiêu.
Trả lờiXóa