Những năm gần đây, phong hóa Tây Tàu được phát triển cực thịnh tại Việt Nam, việc ra nước ngoài du học không còn là chuyện khó khăn nữa nếu không muốn nói là khá đơn giản. Nếu học được ở những trường danh tiếng thì khỏi phải nói rồi, bởi lẽ những trường này rất kén học viên, không phải cứ có tiền là vào học được. Điều này mở ra cho đất nước ta một niềm tin tươi sáng ở thế hệ tiếp nối, bởi lẽ họ được tiếp nhận một nền giáo dục mới năng động hơn và sáng tạo hơn, nếu khéo hài hòa giữa truyền thống và hiện đại thì có thể nói họ sẽ là những ứng viên sáng giá cho tương lai, là Bắc Đẩu của vận mệnh nước nhà.
Nhưng khốn nổi, thói đời mãi không tránh được cái bọn trưởng giả học làm sang, tiền tài vật chất có thừa hiềm một nỗi thiểu năng thiểu trí. Ấy vậy nhưng quyết không an phận thủ thường, bởi lẽ chúng có tiền mà! Thế là cũng xuất Dương du học dù rằng sở học của họ không chạm lấy nổi chiếc vé vào hệ cao đẳng, thậm chí là trung cấp!
Lại đau đầu một điều, hễ có cung là có cầu, anh chịu bỏ tiền đi thì tôi cũng bỏ công dạy, dù rằng chương trình đào tạo được đề ra không thu nổi vốn (tất nhiên là về mặt kiến thức), không sao anh mang nguồn lợi đến cho tôi thì được tất!
Thế là các cơ quan chuyên trách thẩm định trình độ và bằng cấp lại một phen được mùa, giới báo chí lại tốn hao thêm giấy mực và người dân lại thêm cái chắc lưỡi lắc đầu theo từng dòng chữ trên trang báo sớm.
Nhưng suy cho cùng, những anh dốt nát có “bằng ngoại” ấy cũng còn đỡ hơn cái bọn dở dở ương ương, học lực trung bình nhưng may mắn sinh ra trong gia đình giàu có, bố trót có học hàm thì con cũng phải le lói cái học vị để gọi là “tử đệ thư hương”. Úi chao ơi, cái đám này học xong mà về nước thì còn hơn ông Nghề đệ nhất giáp được ân tứ vinh quy, dù rằng cái quá khứ của ông cũng xoàng xoàng bậc trung và bố ai biết được ông học được gì trong thời gian xuất dương “khổ luyện”!
Theo cụ Lê Qúy Đôn thì tâm lý người Việt ta xưa nay luôn sính ngoại, chẳng cần biết thế nào, học nước ngoài, xách cặp táp, đeo kính trắng mang giày tây ấy là số một, nếu văng dăm ba chữ Tây Tàu càng khó hiểu và ít người hiểu thì càng thiêng, và thế là từ đó các ông bắt đầu đặt chân lên con đường “ăn trên ngồi tróc”!
Đình tôi kiếp trước chắc cũng là một tay cường hào ác bá, hoặc giả cũng là chẳng khéo đường tu nên chao ôi kiếp này gặp toàn bọn ấy. Ngày nào cũng nghe cái “tà thuyết” hỗn mang mờ mịt của họ mà nặng cả cái đầu, nhưng biết mần răng chừ, mình nghèo không được học nước ngoài thì phải chịu nghe lời dạy của người “xuất dương” thôi, ngẫm mà buồn cho cái phận!
Ngại nhất là cái thói sùng ngoại thái quá, bắt chước nước ngoài đến mức lai căn mất gốc thì vừa nghe đã thấy buồn nôn. Luôn mồn bảo phải học nước ngoài thế này học nước ngoài thế kia, đành rằng học tập những cái hay cái đẹp của nước bạn là đúng, song vẫn phải xem nó có phù hợp với người mình, với phong hóa của cha ông mình không kia chứ. Ai đời thấy anh người mẫu Tây cao gần 2 thước mặc bộ complet đẹp quá lại sắm về bắt người thân mình chỉ cao tầm thước rưỡi mặc vì lý do Tây mặc rất đẹp! Ôi thôi, những chuyện như thế có đến hàng tỉ, nói mãi nói hoài cũng không thể hết!
Lắm khi cũng biết, nói nhiều thì người ta thêm ghét, nhưng rồi thì trái tai gai mắt là lại muốn lên tiếng, thế nên cái phận Đình tôi cứ bị người ghét mãi là thế. Nhưng chịu, sớm nghe đạo tối chết cũng cam, còn một chút tàn hơi vẫn quyết lòng bảo vệ lề thói luân thường. Ấy vậy mà xin góp nhặt lời quê riêng vịnh tặng những ông Nghè giấy “sính ngoại” gọi chút lòng thành vậy…
… “phục duy”…
………… “thượng hưởng”…………
NHẮN…
Nghe nói rằng ông học ngoại về,
Nên chưng nếpViệt rất ngô nghê.
Nhập nhèm văn hóa tô phường ngáo,
Xúng xính com-lê điểm dáng hề!
Đã trót lai căn quên thủ nghĩa,
Thời nên sai phận chẳng theo lề.
Ngẫm ông mà cũng đòi “sư phạm”,
Chắc tớ từ nay phải đổi nghề!
Dã Hạc Cư 02.07.2011
sơn dã cuồng nhân
Phím luận- luận bằng bàn phím hỉ, thầy Đình?
Trả lờiXóahihihi cảm ơn chị chỉ bảo hohoho em cũng ngô nghê òi
Trả lờiXóaĐọc bài của Đình thường thấy ly tao ẩn hiện đó Đình à.:)
Trả lờiXóachắc là số phận òi Qủy ơi!
Trả lờiXóaHiii, Chị mặc áo dài quanh năm suốt tháng! May cho Chị ghê nơi!
Trả lờiXóaCám ơn Đình nhé!
Trả lờiXóaChúa Nhật này Tỷ tề chỉnh áo dài, sửa sang trà Cúc, quạt lò trầm hương, bày biện trà thất đón tao nhân từ Dã hạc cư sang nhé!
Trả lờiXóaAnh đúng là cuồng Nhân. Copy mấy bài thơ của Anh rồi. Tâm đang học thuộc lòng để có dịp đọc cho mấy người Bạn. Nhưng kiểu này sao cũng giống mấy Ông trong bài thơ này quá :)
Trả lờiXóadạ, Cô sang chia sẻ là con vui rồi ạ!
Trả lờiXóatrời, có quá long trọng cho một người diên như em không Chị?!
Trả lờiXóaHihihi được anh Tâm ưu ái như thế Đình lấy làm vinh hạnh lắm thay, mong sẽ được đón anh sang thăm Dã Hạc Cư thường nhé!
Trả lờiXóaChào Đình! Chúc hai ngày cuối tuần thoải mái Đình nghen, mấy rày chú Phan bận rộn với "nắng mưa" nên ít vào máy.... , hôm nay rảnh ghé thăm chúc thêm cho Đình được vui khỏe bình an. Thân mến.
Trả lờiXóadạ, cảm ơn Chú đã dành thời gian ghé thăm và chia sẻ, cháu cũng mới đi công tác xa về!
Trả lờiXóakính chúc Chú Phan một buổi chiều cuối tuần tràn đầy thi vị!
Đọc xong bài thơ trào lộng ... rất dí dõm và hay.....cám ơn Đình nha.. chiều cuối tuần vui vẻ và bình yên..cho Đình
Trả lờiXóaMH
dạ, cảm ơn chị đã ghé thăm...theo lời mời hihihi
Trả lờiXóađêm ngọt ngào nhé chị!