gieo vào lòng muôn thuở nét chân phương;
Thầy - bước chân đi rong ruổi khắp nẻo đường,
hồn Quốc Nhạc ươm hương vườn Thế Giới;
Thầy hiện hữu với bóng hình muôn thuở,
rất Việt Nam,
giản dị đến lạ thường…
Chín mươi hai năm hoa đời kết đóa,
Bóng thời gian chưa thể phai nhòa,
Cánh chim Lạc vẫn hiên ngang xé gió,
Cành sen thơm vẫn thắm sắc giữa đất trời,
Cung đàn quê vẫn ngân lời tha thiết,
Quốc Nhạc giờ được biết khắp năm Châu…
Ơi Thầy ơi,
Một đời Thầy
viết nên trang sử lớn,
Bầu trời Nam
lấp lánh ánh sao khuê,
Khánh thọ Thầy
con góp mấy lời quê,
Kết con chữ đề câu Đường vận,
thơ rằng:
Chín mươi tuổi Hạc có thêm hai,
Thơ rượu còn say với cõi này!
Nhạc Việt góp lời ngoài Âu Á,
Hồn quê điểm nét khắp Đông Tây.
Lòng ngân nắn phím ngàn cung mộng,
Chân bước du phương vạn dặm dài.
Tình nước chứa chan bao thuở ấy,
Tràn về sống lại dưới bàn tay…
Dã Hạc Cư tháng bảy mùa hoa
tiểu đồ Lê Ngọc Đình cung kính khánh thọ
mình chỉ nghe danh chứ chưa được học thầy bao giờ.
Trả lờiXóaBạn được học thầy rồi à? thật may mắn quá :)
dạ, có chút duyên với Thầy, tự cảm thấy mình rất may mắn! cảm ơn bạn chia sẻ!
Trả lờiXóa