Chiều mưa lất phất, ngồi bên hiên Dã Hạc Cư, nghiêng ấm rót trà, tay nâng chén ngát, tìm giữa chiều nay dư vị của ngàn xưa. Cầm lay phím nhạn, tơ rung muôn điệu ly trần, lòng chợt dường thanh thản giữa vị Thiền, tình như tuôn trên đầu ngọn bút!
Kiếp phù sinh trăm năm tràn nước mắt, được bình an thưởng trà lắng tiếng mưa hoà một với tiếng đàn cầm chợt thấy mình hạnh phúc, hạnh phúc đơn sơ nhưng khó tìm trong ngàn xáo động.
Cõi lòng cất tiếng, kết chữ thành thơ, gửi tặng khách tri âm của Dã Hạc Cư chút vị đọng chiều say, những mong cùng chia sẻ.
Chén trà vừa rót quyện trầm đưa
Học thú thanh tao chút vị thừa.
Nghiêng ấm hương tràn vào nét cổ
Nâng chung thơ hoạ lại hồn xưa
Bên hiên lá rụng xao thềm vắng
Dưới án cầm buông rộn cõi đùa
Mê mãi mộng hồ không tỉnh giấc
Ru tình lạc lối giữa chiều mưa.
Dã Hạc Cư 08.09.2009
sơn dã cuồng nhân N.Đ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét