Đôi lúc cười vang một kiếp trần,
Lợi danh lá sớm rụng ngoài sân.
Cần câu Lã Vọng* không ưng học,
Mảnh đất Kỳ Sơn** quyết dự phần
Thác mộng Trang Sinh*** cầu tỉnh mộng,
Hoá thân huyễn ảo để tìm thân.
Ai về Dã Hạc cùng tâm sự,
Ngắm ánh hoàng hôn khẽ xuống dần.
Dã Hạc Cư 24.02.2010
Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình
-------------------
Chú thích :
* “Theo Phong Thần Diễn Nghĩa”Lã Vọng tức Khương Thượng hiệu Tử Nha, trước theo Nguyên Thỉ Thiên Tôn học đạo Tiên ở cung Ngọc Hư núi Côn Luân, nhưng do không có duyên đắc đạo thành Tiên nên đã vâng pháp chỉ của Thầy chưởng quản bảng phong thần hạ sơn phò Châu phạt Trụ. Khi mới hạ sơn, thời vận chưa tới, Khương Thượng thường ngồi câu cá ở Bàn Khê, lạ là lưỡi câu của ông không uốn cong mà dũi thẳng, người đương thời cho là ông ngốc, nhưng ông cười và bảo “cái ta cần câu là thời vận chứ không phải cá”. Sau vua Văn Vương nhà Chu biết được bái ông làm Tướng, từ đó Khương Thượng phò 2 đời vua Văn, Võ hưng binh hội chư hầu ở Mạnh Tân phạt trụ kiến tạo vương triều nhà
** Theo truyền thuyết, thời Vua Nghiêu bên Tàu có một hiền sĩ là Hứa Do, có lần vua Nghiêu thân đến muốn nhường ngôi cho Hứa Do, ông không nhận và trong đêm đó đã bỏ trốn về quy ẩn tại Kỳ Sơn.
*** Trang Sinh tức Trang Chu, sống vào thời Chiến Quốc (-403 -221). Trong thiên “Tề Vật Luận” sách “Trang Tử” có đoạn viết “Tích giả Trang Chu mộng vi hồ điệp, hủ hủ hồ điệp dã, tự dụ thích chí dư! Bất tri