Thứ Hai, 21 tháng 6, 2010

Khéo khéo điểm tô lớp phấn hồng, Lừa nhau câu nói chỉ bằng không ! Đêm về lau mặt soi gương lại, Biết có chợt nghe…lạnh cõi lòng ?!

khóc Vương Tường

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

KHÓC VƯƠNG TƯỜNG

 

 

 

Cung cầm réo rắt

 bóng chiều sa,

Ải Nhạn

mờ theo vệt nắng tà.

Tình Hán

 ôm sầu phân lối rẽ,

Duyên Hồ

nuốt lệ bước lần qua.

“Bình Sa”,  phím trỗi lòng tê tái,

Ly Quốc, chân đi mắt lệ nhoà.

Hận nỗi

cao xanh ghen má thắm,

Cho lòng

 tiếc mãi một đời hoa.

 

 

Dã Hạc Cư 23.10.2008

Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

Thứ Tư, 16 tháng 6, 2010

đoan dương nhớ khuất linh quân

 

ĐOAN DƯƠNG

NHỚ KHUẤT LINH QUÂN

 

 

 

Đoan Ngọ đêm mưa nhớ Khuất Bình,

Bao thu còn đó tấm lòng trinh.

“Ly Tao” nghẹn trải riêng niềm uất,

Sông Mịch sầu gieo trọn bóng hình.

Đời bạc hung tàn  vùi sắc ngọc,

Đêm dài vô tận lấp bình minh.

Giang đầu thôi chớ chiêu hồn nữa,

Mặc khách tìm vui chốn Thuỷ Đình.

 

 

 

Dã Hạc Cư  tiết Đoan Dương  năm Kỷ Sửu 2009

sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010

buôn chữ......

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

BUÔN CHỮ…

Tưởng mình cũng giống như ai,

Trông đi ngoảnh lại ít ai giống mình,

Thôi thì mượn chén Lưu Linh,

Trăm năm riêng chỉ một mình mình say…

 
 

Giáo dục thời nay lắm đổi thay,

Con buôn khoác áo trở nên thầy!

Buôn bằng khối kẻ vênh dù lộng,

Bán điểm nhiều tay rạng mặt mày.

Nịnh hót quen phường tôm uốn cật,

Cúi lòn học thói ếch vòng tay.

Mới hay dẫu đọc ngàn pho sách,

Chửa biết “đi buôn” chửa gọi tài.

 

 

Thức thời cho đáng râu mày,

Đi buôn cho thỏa lòng này mới hay,

Quyết qua tận chốn Tiên Đài,

Hỏi mua ngọn bút Hối Trai (1) năm nào,(2)

Nghiên trì dấy động ba đào,

Cho thuyền con chở đạo vào thế nhân.(3)

 

 

Dã Hạc Cư 12.06.2010

Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

---------------------------------------

(1) Hối Trai  là tên hiệu của Cụ Đồ Nguyễn Đình Chiểu (1822 – 1888), ngườii làng Tân Khánh – Phủ Tân Bình – Huyện Bình Dương – Tỉnh Gia Định (Saigon ngày nay) tác giả truyện thơ “Lục Vân Tiên”

(2) (3) Lấy ý từ hai câu thơ “Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm, Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà” của Cụ Đồ Chiểu.

Thứ Hai, 7 tháng 6, 2010

khúc hát ba mươi...

 

 

 

 

 

 

 

 







 

 

 

 

 

KHÚC HÁT BA MƯƠI

Gã sơn dã tự mừng sinh nhật

Thương quý đề tặng chư bạn hữu gần xa

 

 

Ba mươi năm

một cung đàn ngân tiếng hát,

Vẫn còn đây,

sải cách hạc xé phong trần,

Khi mượn lời

huấn thị của tiền nhân,

Khi trà rượu thăng hoa cùng phong nguyệt!

 

 

Đời sơn dã:

 

 

Nhà dột song thưa lạnh vách nghèo,

“Gõ đầu” cái nghiệp lắm gieo neo.

Sách đầy,  đâu dễ quy thành gạo,

Chữ lắm,  thời thôi cũng tựa bèo.

Sớm đẩy thuyền con, trăm lượt khách,

Chiều về bãi vắng,  chẳng người theo.

 

Dẫu thế nhưng:

 

Trước đầu ngọn sóng còn đi mãi,

Rẽ bến vinh quang một mái chèo.

 

 

Lại ngặt vì:

 

 

Tiền tài danh lợi trót coi khinh,

Tha thiết cùng nhau một chữ “ tình”.

Khi rượu lưng bầu cùng bạn hữu,

Khi thơ nặng túi với môn sinh,

Khi lang thang giữa cung đàn Bá,

Khi tĩnh tại trong mấy nhịp Kình,

Khi bỡn Thường Nga đêm nguyệt rạng,

Khi thời kết bạn với Lưu Linh.

 

 

Thế nên:

                            

 

Yêu lấy nghề ba sinh cho vẹn,

Giữa đất trời chẳng thẹn lòng ngay.

Xuân thu dẫu có bao ngày,

Lòng như tuyết há dễ phai sắc màu!

Mặc thế sự lầu cao cửa rộng,

Cũng mặc ai gối mộng công hầu.

Giữa đời củi quế gạo châu,

“Nghĩa Nhân” xin nguyện là câu để đời.

 

 

Ba mươi năm, một nụ cười,

Tình vương khúc hát tặng người tri âm.

 

 

Dã Hạc Cư 07.06.2010

Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

 đề bút tự hát

 

 

 

 

 

 

Thứ Tư, 2 tháng 6, 2010

lời quê mừng Chị

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

LỜI QUÊ MỪNG CHỊ

Kính mừng sinh nhật Chị

Ẩn Phương Cư chủ nhân Hoàng Hoa nữ sĩ

Viên Trân đại tỷ

 

 

 

Thưa Chị:

 

Tình thu theo đóa cúc vàng,

Mang sang tặng Chị gửi ngàn quý thương.

Trà Lục Vũ, rót vô thường,

Chén Huỳnh Hoa mộng ươm hương vào đời,

Mừng tuổi Chị, góp mấy lời,

Góp luôn cả một nụ cười an nhiên.

 

Vẫn biết Chị:

 

Phó mặc đời kia chuyện đảo điên,

Trà xưa vị vẫn ngát hương Thiền.

Ẩn Phương đẹp dạ đôi bờ mộng,

Hiện Quán say lòng một nét riêng.

Bát Nhã âm ba cung đàn nguyệt,

Lý mầu bàng bạc ánh trăng nghiêng.

Tay chao ấm hứng Càn Khôn lại,

Rót chén tương giao đãi bạn hiền.

 

Thế nên:

 

Chân Như, Chị vẹn chữ “Viên”,

Tình trong như ngọc giữa miền phù hoa.

Đời đua tranh, mộng Ta Bà,

Sánh sao cho được chén trà Ẩn Phương:

Hớp một ngụm, thấu vô thường,

Hớp thêm ngụm nữa can trường sạch trong.

Hớp thứ ba chạm đáy lòng,

Liễu tri thế sự sắc không vô thường.

 

Và hôm nay, giữa vườn cúc xưa hương trà cũ:

 

Cành hoa bung nụ đưa hương,

Vàng ươm cánh mộng giữa vườn thi nhân,

Đời thêm tuổi giữa kiếp trần,

Để câu thơ lại trầm ngân giữa đời.

Tấc lòng quyện ánh trăng rơi,

Tình quê em kính mấy lời chân quê.

 

 

Dã Hạc Cư 02.06.2010

Ngu đệ sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

Bái bút