Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010

Chẳng biết khi nào mới có thể học theo Đào Uyên Minh hát lại câu "qui khứ lai hề", nhẹ bước chân trần về tìm vui với giậu cúc gốc mai, lắng cung đàn xưa đợi mùa trăng hẹn, bỡn chén hoàng hoa đề câu xướng họa, sớm hứng sương mai chiều đùa ráng đỏ, tuy có thể sẽ vất vả hơn nhưng chắc rằng cõi lòng sẽ trong sạch, không bị ô nhiễm bởi những thứ quá sang trọng đang hiện hữu quanh mình như hiện nay!

2 nhận xét:

  1. Note này như một bài thơ tự sự. Nó mềm và nhẹ, nó thoảng qua nhưng dai dẳng, nó an nhiên nhưng đau đáu, có gì đó như thoáng ngậm ngùi... Đọc, anh có cảm nhận như vậy.

    Trả lờiXóa
  2. cảm ơn anh Zip, những gì anh cảm nhận không sai một li so với cảm xúc của am khi bắt đầu gõ phím đầu tiên viết note này, cảm ơn anh rất nhiều!

    Trả lờiXóa