Mùa Hạ năm nay đã tranh thủ đưa N.U về Saigon đến Thùy Khương Trang ra mắt Quận Chúa Hỷ Khương, lâu ngày không gặp lại nên buổi tương phùng như có quá nhiều chuyện để kể cùng nhau, nào thơ nào nhạc, nào xướng nào họa…nói chung là “tỷ” chuyện để bàn hòa chung vào tiếng cười giòn tan trong như tiếng pha lê vỡ mà cụ Trần Văn Khê đã phải thốt lên “Em cười ngọc thốt vang trời đất, Lay động hồn xuân nụ nõn nà” của Cô Hỷ Khương – Quận Chúa đất thần kinh một thuở.
Thời gian trôi quá nhanh, hay là hai thế hệ con người có chung một tâm tình mà thoắt chốc đã thấy đứng trưa, Cô Hỷ Khương cười vang “chừ đi ăn bún bò hỉ, còn gặp nhau là hãy cứ ăn mà…”, tiếng cười vang lên khanh khách…
Điểm đến là quán Du Miên, khung cảnh nên thơ hòa với người thơ mà thành ra buổi chuyện trò thêm thú vị! Cô lúc nào cũng vậy, sâu sắc nhưng hiền hòa, tế nhị nhưng rất cởi mở, cao sang nhưng lại cũng rất ư bình dị, lần nào về gặp Cô cũng chan hòa trong thi vị và đạo vị, cái sự đời phức tạp đa đoan như tơ vò trăm mối, ấy vậy mà dường như đều được Cô hóa giải tất cả bằng thơ, thơ của cụ Ưng Bình và thơ của Cô! Nói khác đi, Cô dùng thơ để tải đạo vào đời.
Ai một lần hạnh ngộ, cũng lưu luyến mãi hình bóng của một Quận Nương bình dân giữa lòng phố thị, phải chăng vì thế mà trái tim N.U rung lên thành cung bậc, kết chữ thành thơ đề tặng bậc tiền bối trong buổi sơ giao cho thỏa cái lòng mến mộ!
Đình mạn phép ghi lại bài thơ của N.U để chia sẻ cùng quý thân hữu của Dã Hạc Cư, đồng thời cũng đưa cả bài họa của Đình để trước là tỏ cái tình với Quận Chúa Hỷ Khương, sau là tặng cho những tâm hồn đồng điệu vậy…
MỘT THOÁNG BÌNH YÊN
kính đề tặng Quận Chúa Tôn Nữ Hỷ Khương
Một thoáng bình yên giữa kiếp này...
Thùy Khương Trang ấy chốn Bồng Lai.
Trà khơi lối mộng tan phiền não,
Hoa kết lời thơ hóa Phật đài.
Tạc dạ lời hay trăm kẻ đắm,
Ghi lòng ý đẹp vạn người say.
Du Miên vương vấn tình thi vị,
Một thoáng bình yên giữa kiếp này...
Tiểu bối sơ học n.d.m.h bái đề
Bái họa thi phẩm “Một thoáng bình yên” của N.U
Cung kính đề tặng Tuy Lý Phủ Quận Nương
NẾP VƯƠNG TÔN…
Lòng trải thiên thu gửi chốn này,
Vần thơ chan chứa đạo Như Lai.
Tình ngân câu hát trên cung nhạc,
Ý quyện lời ngâm dưới nguyệt đài.
Tạc đá ngàn năm ru cõi mộng,
Ghi vàng muôn thuở mở dòng say.
Trang đài lưu nếp Vương Tôn cũ,
Lòng trải thiên thu gửi chốn này…
sơn dã cuồng nhân bái họa
Chàng trai gặp được người tri kỷ
Trả lờiXóaGiữa chốn đạo đời mãi vấn vương
Cảm hoạ
Trả lờiXóaBình yên khúc đồng điệu
Bình xuân ai rót chén trăng này
Ngơ ngẩn tâm hồn khách vãng lai
Nhịp gót hồng hoang lìa thế sự
Theo chân tiên tử đến vân đài
Tơ trời cuộn sách vài trang hoạ
Ngọn bút đưa tình mấy nét say
Hợp khúc tiêu dao mai với hạc
Bình xuân ai rót chén trăng này
Tử Đằng
Cảm vần thơ của nữ sĩ Tử Đằng mà bút lộng thành chương mang chút tâm tư kính trình dưới án...
Trả lờiXóaCẢM ĐIỆU TRI ÂM
Mở cánh sài môn mừng quý hữu,
Nghiêng bầu mỹ tửu đón tương tri…
Thơ rằng:
Hương ngát Hoàng Hoa một chén này,
Kính người viễn xứ hữu tâm lai.
Bút se ngọn thỏ vương tay ngọc,
Thơ vút hồn trinh lạc cổ đài.
Hoa mở tình văn đưa lối mộng,
Cầm nâng ý nhạc quyện trời say.
Chiều bâng khuâng rót vào Dã Hạc,
Hương ngát Hoàng Hoa một chén này…
Dã Hạc Cư 25.10.2011
tục khách sơn dã cuồng nhân bái hoạ
Những tưởng trần gian chừ cũng thoả,
Trả lờiXóaCửa tùng khép mộng phả chiều say...
hihi con cảm ơn Cô đã hạ bút lưu dấu vườn Dã Hạc!
Trả lờiXóaLẮNG KHÚC TÂM TƯ
Lắng khúc tâm tư quyện chốn này,
Nắng hồng soi bóng ngọc nhân lai.
Ai ngân câu hát bên thi uyển,
Ai phổ đàn tâm dưới nguyệt đài.
Rót giọt vàng thu ươm đóa mộng,
Gieo lời thanh thoát vỗ thơ say.
Lung linh cành biếc đưa duyên khách,
Lắng khúc tâm tư quyện chốn này…
Ngọc Mai Hiên 26/10/2011
Tiểu muội N.U kính họa.
HOA VÀNG ĐỘNG BÍCH
Trả lờiXóaAi đem ước hẹn kết xuân này?!
Cho ngát hương vào cả vị lai.
Tình rót hồn thơ qua nhã uyển,
Cầm ngân phím nhạc lạc tiên đài.
Ô hô!
Hoa Vàng những tưởng tan đường mộng,
Động Bích đâu ngờ sẵn lối say!
Âu là:
Nửa giấc kê vàng thôi trả lại,
Điền viên vui thú cõi riêng này!
Dã Hạc Cư 03.02.2012
ngu huynh sơn dã cuồng nhân cảm hoạ