Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011
Có thể bạn cho rằng tôi bảo thủ thậm chí là lập dị, nhưng thú thật có thế nào đi nữa tôi cũng không chấp nhận sự cẩu thả trong thơ ca, nhất là thơ Đường luật! Một bài bát cú hay một bài tứ tuyệt, chỉ vỏn vẹn mươi từ mà phải truyền tải cho hết cái ý của mình thì phải đâu là chuyện dễ, có thể nói mỗi một chữ được chọn lọc trong thơ ngang giá với mỗi chữ trong Lã Thị Xuân Thu xưa kia vậy. Đừng ngụy biện sự gò bó trong luật thơ sẽ khiến thơ khô cằn không sức sống, chẳng qua là sự bao biện cho sự lười nhát trui rèn của bản thân mà thôi! Thế mới hiểu vì sao Giả Đảo đã phải thốt lên "nhị cú tam niên đắc, nhất ngâm song lệ lưu", và càng hiểu hơn cái gọi là "thi trung hữu họa, họa trung hữu thi". Hãy tự mình rèn luyện gói tình cảm trong số câu và số từ hạn định, khi thuần thục rồi bạn hãy đưa ra lời nhận xét, chứ đừng hành động như con cáo trong câu chuyện ngụ ngôn của Aesop!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
sao cười nhỉ, Đình nói sai à?!
Trả lờiXóadạ không, em không hiểu về thơ văn nhiều nhưng thấy anh nói sâu sắc nên cười ủng hộ thui :D
Trả lờiXóaanh à, sao này có cười cũng nên chú thích cho người ta biết là đang cười ủng hộ nha. Cười thì cũng có nhiều kiểu cười, cười nham nhở, cười cay cú, cười khinh bỉ, cười tung tóe...!
Trả lờiXóa
Trả lờiXóa:) , cười chia sẻ!
Trả lờiXóaMô Bụt!
Trả lờiXóachân thành cảm ơn đã chia sẻ với Đình!
Trả lờiXóaNhất trí!
Trả lờiXóacảm niệm công đức!
Trả lờiXóaA Di Đà Phật!
Trả lờiXóaMô Bụt!
Trả lờiXóaNói đến thơ là mình chỉ dựa cột mà nghe :D
Trả lờiXóaNgồi im và lắng nghe :D
Trả lờiXóaAh! Thơ đường luật được làm theo luật bằng trắc...( thất ngôn bát cú ,) hay thất ngôn tứ tuyệt, ..phải vậy hok thầy Đình...?! hồi bé .. năm lớp 4 lớp 5 Mh rất thích nên tự tìm hiểu và tự học.. giờ thì ko nhớ nhìu nhưng thể thơ tự do thì luôn bay bổng ...okie. hehehe... nghe có thể đối được... dễ dàng
Trả lờiXóavề thể thơ đường luật vì ý tứ chỉ gói gọn trong từng vần thơ ,khổ thơ... nên lời văn và chử nghĩa phải trau chuốt và lắng đọng... ngôn từ phải đúng luật bằng trắc và hợp ý của bài thơ.. ko phải dễ.. nhưng sẽ ko khó với những ng yêu văn chương và thơ Hán - nôm như ..Thầy Đình ... phải vậy ko? hihihi... vài lời mạn phép ...góp vui..
Chúc Ngày mới An lành ! MH
dựa thì ok, cấm múa nghen chị hohoho
Trả lờiXóaNgồi im, lắng nghe và phê bình nha hohoho
Trả lờiXóaLâu rồi thưa dấu hài văn,
Lòng luôn tự hỏi phải chăng người......buồn.....?!
Dạ, nói chung đụng tới thơ là dụng tới bình trắc Chị à, nhưng có điều thơ Đường luật (thất ngôn tuyệt cú, thất ngôn bát cú...) không chỉ bình trắc, mà ngoài ra còn hạn định số từ, rồi niêm rồi đối thành ra sẽ rất khó cho những ai không rèn luyện thường xuyên! Chính vì bố cục thế nên khi muốn hoạ lại 1 bài thơ luật là khó vô cùng!
Trả lờiXóaCòn như bay bổng thì theo em yếu tố cần và đủ để thơ bay bổng là phải thăng hoa trong ngôn từ chứ không lệ thuộc vào luật hay không luật! Nếu nói thơ luật không bay bổng thì Đường thi đâu tồn tại, thơ ca trung đại của Việt Nam cũng đã nằm sâu dưới nấm mồ lịch sử! Chỉ là, trong thơ tự do, ý từ tuôn trào tự ý; còn trong thơ luật thì phải có trình tự và lề lối chỉn chu!
Mỗi cái có một nét hay riêng, em nghĩ đừng vì mình không thích thậm chí là không làm được 1 thể loại nào đó lại quay sang chê trách. Đồng thời đừng vừa chạm ngõ đã nghĩ toạ trấn trung đường, viết được dăm bài thì đã cho là sành thơ luật, mặc tình dùng con chữ một cách tuỳ tiện để vô tình chính mình lại tạo nên vết xước trên hòn ngọc quý mà tiền nhân đã khổ công lưu truyền lại!
Mấy lời mạo muội cùng Chị!
Em wan tâm đến con cáo trong câu chuyện ngụ ngôn của Aesop :))
Trả lờiXóaKể em nghe đi !
hohoho đúng là em gái!
Trả lờiXóaCON CÁO VÀ CHÙM NHO
Một con cáo một hôm bắt gặp một chùm nho chín đỏ hấp dẫn trên một dây nho vắt ngang qua các nhánh của một cây cao. Chùm nho mọng nước tưởng chừng như sắp vỡ ra, và con Cáo cứ đứng nhìn thèm nhỏ dãi.
Chùm nho vắt qua một nhánh cây cao, nên con Cáo phải nhảy lên để hái cho được nó. Lần nhảy đầu tiên, nó vẫn còn cách chùm nho khá xa. Thế nên nó đi xa gốc cây ra một quãng và chạy lại để lấy đà nhảy lên, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi là đến được chùm nho. Nó thử lại lần nữa và lại một lần nữa, nhưng tất cả đều vô ích.
Nó bèn ngồi xuống và nhìn chùm nho tức tối.
“Mình mới ngu ngốc làm sao,” nó bảo. “Mình mất bao nhiêu công lao chỉ để lấy một chùm nho chua lè chẳng đáng cho người ta dòm đến.
Và thế là nó khinh khỉnh bỏ đi.
Thấy chùm nho mọng trên giàn
Cáo tìm mọi cách hái ăn đỡ thèm
Nhảy lên tụt xuống mấy phen
Bực mình chẳng được,cáo bèn chê bôi:
-Nho còn xanh quá đi thôi…
được chưa em gái iu?!
Truyện dở ẹt, con cáo dở ẹt, hehe =))
Trả lờiXóaEm kể anh nghe chuyện con cáo này !
CON CÁO VÀ CON QUẠ
Một con cáo trông thấy một con quạ miệng đang ngậm phó mát đậu trên cành cây cao. Cáo liền bảo : Cô quạ ơi trông cô thật là xinh xắn, cô mà hót chắc là hay lắm nhỉ, cô hót cho tôi nghe đi. Quạ nghe thấy thế bèn cất tiếng kêu “quạ quạ…” miếng phó mát rơi xuống ngay mõm con cáo =))
Khả năng có hạn, thủ đoạn có thừa =))
hó hó cái nì biết nà!
Trả lờiXóaTiểu nữ đâu dám phê bình :d
Trả lờiXóaNợ thế nên rồi khất nợ thơ
Ví dù con chữ vẫn xanh mơ
Thành câu chưa rớt trên trang giấy
Lại cái không mong réo bất ngờ