Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

THẤT OẢN TRÀ THI (thơ về Bảy Chén Trà)

 

七碗茶诗

日高丈五睡正浓, 军将打门惊周公。
口云谏议送书信, 白绢斜封三道印。
开缄宛见谏议面, 手阅月团三百片。
闻道新年入山里, 蛰虫惊动春风起。
天子须尝阳羡茶, 百草不敢先开花。
仁风暗结珠蓓蕾, 先春抽出黄金芽。
摘鲜焙芳旋封裹, 至精至好且不奢。
至尊之余合王公, 何事便到山人家?
柴门反关无俗客, 纱帽笼头自煎吃。
碧云引风吹不断, 白花浮光凝碗面。
一碗喉吻润, 二碗破孤闷。
三碗搜枯肠, 惟有文字五千卷。
四碗发轻汗, 平生不平事, 尽向毛孔散。
五碗肌骨清, 六碗通仙灵。
七碗吃不也, 唯觉两腋习习清风生。
蓬莱山, 在何处? 玉川子乘此清风欲归去。
山上群仙司下土, 地位清高隔风雨。
安得知百万亿苍生命, 堕在颠崖受辛苦。
便为谏议问苍生, 到头还得苏息否?

 

THẤT OẢN TRÀ THI

                                             Trà trung Á Thánh Lô Đồng

 

 

Nhật cao trượng ngũ thuỵ chính nồng,

Quân tướng đã môn kinh Chu Công.

Khẩu vân Gián Nghị tống thư tín,

Bạch quyên tà phong tam đạo ấn,

Khai giam uyển kiến Gián Nghị diện,

Thủ duyệt nguyệt đoàn tam bách phiến.

Văn đạo tân niên nhập sơn lí,

Trập trùng kinh động xuân phong khởi.

Thiên tử tu thưởng Dương Tiễn trà,

Bách thảo bất cảm tiên khai hoa.

Nhân phong ám kết châu bội lỗi,

Tiên xuân trừu xuất hoàng kim nha.

Trích tiên bội phương hoàn phong quả

Chí tinh chí hảo thả bất xa.

Chí tôn chi dư hợp vương công,

Hà sự tiện đáo sơn nhân gia?

Sài môn phản quang vô tục khách,

Sa mạo lung đầu tự tiên ngật.

Bích vân dẫn phong suy bất đoạn,

Bạch hoa phù quang ngưng oản diện.

Nhất oản hầu vẫn nhuận,

Nhị oản phá cô muộn,

Tam oản sưu khô trường,

Duy hữu văn tự ngũ thiên quyển.

Tứ oản phát khinh hãn,

Bình sinh bất bình sự,

Tẩn hướng mao khổng tán.

Ngũ oản cơ cốt thanh,

Lục oản thông tiên linh.

Thất oản ngật bất dã,

Duy giác lưỡng dịch tập tập thanh phong sanh.

Bồng Lai sơn tại hà xứ ?

Ngọc Xuyên Tử thừa thử thanh phong dục quy khứ.

Sơn thượng quần tiên ty hạ thổ,

Địa vị thanh cao cách phong vũ,

An đắc tri bách vạn ức thương sinh mệnh,

Đoạ tại điên nhai thụ tân khổ !

Tiện vi Gián Nghị vấn thương sinh,

Đáo đầu hoàn đắc tô tức phủ ?

 

Tạm dịch :

 

Thơ về

 BẢY CHÉN TRÀ

 

Quá trưa còn vỗ giấc nồng
Quan quân kêu cửa, Chu công hãi hùng
Đây thư của cung trung Gián Nghị
Lụa trắng còn y thị tam chương
Nhìn thư ngỡ gặp tận tường
"Trà ba trăm phiến khẩn trương tuyển về"
Tin năm mới vang về trong núi
Tiết kinh xuân gió mới vừa sinh
Lệnh vua Dương Tiễn trà trình
Trăm hoa chưa dám chuyển mình khai hoa

Gió mân mê lượn là nụ biếc
Kia chồi vàng chẳng tiếc đưa tay
Ướp hương đóng gói đêm ngày
Tinh, thơm nhường ấy hiển bày xa hoa
Trà này đây dành riêng vương giả
Có mấy khi về ngã thôn dân
Lối quê khách tục ít gần
Vén xiêm lấy nước trước sân đun trà

Gió đưa mây kết hoa từng đoá
Trên mặt chung hoa tỏa nắng bồng
Chén đầu hầu vị đượm nồng
Chén hai nhất tảo sạch không muộn phiền
Chén thứ ba rửa liền thực vị
Chừa lại chăng nghìn quyển thi thơ
Chén tư vừa cạn không chờ
Mồ hôi theo đấy lửng lờ tuôn rơi
Chuyện bất bình trong đời mấy độ
Cũng do đây phát lộ chân lông
Chén năm kinh mạch đều thông
Chén trà thứ sáu cõi lòng khinh an
Chén thứ bảy xem đàng chẳng đặng
Nghe bên tai văng vẳng khinh phong
Nào đâu nước Nhược non Bồng
Ngọc Xuyên Tử quyết thừa phong trở về

Trong núi đó bốn bề Tiên ở
Địa vị cao cách trở gió mưa
Hay chăng nỗi nhọc sớm trưa
Vạn dân đội nắng dầm mưa dãi dầu ?!

Hỏi quan Gián Nghị một câu :
Những thương sinh ấy ngõ hầu được ngơi ?!


 

 


                                                Dã Hạc Cư 20.03.2008
                                sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình  bái dịch


 

2 nhận xét: