Thứ Ba, 21 tháng 6, 2011

minh chí thi...

Đình tôi sinh ra trong cảnh bần hàn, nên từ sớm đã quen mùi đạm bạc. Biết cuộc đời là cõi thị phi, nên luôn khép mình lánh điều phi thị! Chọn nghề giáo những mong lánh hồng trần, tìm quy ẩn để thoát thai vàm danh lợi…

Bấy lâu nay, đã lấy nghề đa mang thành nghiệp, tự ví mình là con tằm trót vướng nợ dâu, ăn lá xanh phải oằn mình kết kén, rút ruột mình nhả cho trọn đường tơ! Ai bảo nhàn chứ Đình tôi thấy đâu phải, trồng một chậu hoa muốn xanh lá, tốt cành ươm hoa mở nụ còn khó, huống nữa là sự nghiệp trồng người!

Nắng mưa dầu dãi, một chiếc thuyền con, một cây sào chống, sóng gió cuộc đời từng đợt thét gào mà hồ dễ buông tay. Bến lợi bờ danh trăm ngàn cám dỗ, song lòng vẫn dặn lòng vì trò mà chẳng bỏ đường ngay thẳng…

Nhìn chúng bạn học cùng năm cũ, nay sang giàu cửa rộng lầu cao, còn Đình tôi thì vẫn vẹn kiếp nghèo, vẫn nuôi trò bằng đồng lương còm cỏi. Trông muối dưa tưởng như khốn khó, nhưng tận đáy lòng lại thấy ấm tình người, con đường này Đình tôi đã chọn đi, thì ắt sẽ đi về cho đến đích…

Nên chăng, chính vì vậy mà Đình tôi được nhiều môn sinh quý mến, đối với tôi bằng đủ các thứ tình, mỗi khi nhóm họp, nhìn các môn sinh quây quần vui vẻ, tôi thấy ấm lòng và không còn ngại những chông gai…

Và phải chăng cũng vì điều ấy, nên lắm người ghen ghét dèm pha! Khi kiện, khi thưa, khi tung tin nói xấu lắm điều. Họ cũng thầy tôi cũng là thầy, họ tìm cách lấy tiền trò trong khi  tôi lại đem cho, không giống họ nên quyết loại trừ là vậy…lại có thêm nững đứa môn sinh, chẳng biết vì lý do chi đem lời xuyên tạc. Mà cũng phải, nhớ lời Thầy của tôi xưa kia đã dạy “học cao vi , thân chính vi PHẠM” kẻ học cao thì chính là thầy, người đạo đức ấy là mô phạm, bấy lâu nay đó là kim chỉ nam để Đình tôi theo nghiệp giáo, rất thương trò nhưng cũng rất nghiêm khắc với trò, ai chịu học thì mở ra khung trời mới, kẻ biếng lời thì thấy vực thẳm trước đường đi…ghét thương âu cũng không ngoài lẽ ấy!

Lắm lúc đêm về, nghĩ chuyện đời mà quặn lòng rơi lệ, nhưng lại lấy tinh thần phả chí vào thơ làm lời minh tự miễn…Chiều nay cũng vậy, buồn thật nhiều nhưng cũng sẽ cố gắng thật nhiều, học cụ Thượng Uy Viễn đề thi vịnh cây tùng, để lấy đó làm minh chí vậy…

Mà thôi cũng kệ, dù rằng đời nay lắm người bon chen cùng “kinh tế”, nhưng Đình tôi quyết giữ vững lập trường, dù rằng phía trước hứa hẹn một cuộc sống không mấy gì sung túc. Xưa nay từng nghe trăm nghìn nghề tạo kế mưu sinh, nhưng riêng nghiệp giáo, chỉ nghe đạo làm thầy chứ có ai bảo nghề làm thầy bao giờ

Một mối đạo nhà, nghìn năm xin vẹn vậy…

 

               DÁNG TÙNG

 

Chót vót đầu non một dáng tùng,

Mặc cho tám hướng gió đông rung.

Nghênh sương đã sẵn trăng làm bạn,

Hứng tuyết thì đây gió lại cùng.

Đạp đất vốn khinh phường sỏi đá,

Đội trời há ngại chữ kiên trung!

Vươn mình nâng cả càn khôn dậy,

Chót vót đầu non một dáng tùng…

 

 

                                    Dã Hạc Cư  15.06.2011

               kỷ niệm một ngày đáng nhớ trong cuộc đời dạy học

                        tục khách sơn dã cuồng nhân hứng vịnh

25 nhận xét:

  1. Ôi nghề giáo, một nghề cao quý!

    Trả lờiXóa
  2. dạ, cảm ơn bạn đã nghĩ vậy!

    Trả lờiXóa
  3. Xòe tay ra , meo tặng một bông hoa nà ! hichic

    Trả lờiXóa
  4. dạ, Đình cảm ơn nhiều lắm ạ!
    tay xòe rồi đấy ạ!

    Trả lờiXóa
  5. Entry viết hay lắm.. típ tục xòe tay ra nữa đi... Meo tí tặng.. nửa nè ... hichic
    Hồng xanh tượng trưng niềm hy vọng.. nhé

    Trả lờiXóa
  6. hức hức Đình hỏng có thấy hoa nào hết chị ơi......

    Trả lờiXóa


  7. SẮT SON MỘT NÉT KIÊN TRINH…



    Rợp mát đồi cao một bóng tùng,
    Đất trời lay chuyển cũng không rung.
    Trước đùa nắng gió chưa từng đổ,
    Nay gặp phong sương há ngại cùng?!
    Mấy độ trầm luân luôn sáng nét,
    Bao lần ấm lạnh vẫn kiên trung.
    Cao đầu ngẩng mặt say cùng đạo,
    Rợp mát đồi cao một bóng tùng…



    Ngọc Mai Hiên, 15.06.2011.
    Tiểu muội Nhã Uyển kính họa…

    Trả lờiXóa
  8. èo, giờ thì thấy òi!
    cảm ơn chị nhiều nhiều....
    sang đọc bài con muỗi luôn i chị, coi có tặng được bông nào nữa hem hihihi gom cho đủ 1 bình!

    Trả lờiXóa
  9. SONG NGOẠI
    Quét mây đuổi gió ngọn thông tùng
    Xao động núi đồi lá khẻ rung
    Luyến tiếc trường xưa yêu mến với
    Bâng khuâng chuyện cũ nhớ thương cùng
    Chua cay lắm thuở tình sư phạm
    Chát đắng cả đời nợ hiếu trung
    Độc ẩm bên trời mời chẳng đến
    Quét mây đuổi gió ngọn thông tùng.
    (Lão bán cà tạm hoạ )

    Trả lờiXóa
  10. QUÝ THƯƠNG THAY MỘT TẤM LÒNG…


    Phận liễu ngày mai gửi bóng tùng,
    Cành vươn che chắn gió đông rung.
    Trên đồi tuyết phủ mây làm bạn,
    Dưới đá rêu chen đấy lại cùng!
    Hứng nguyệt đề thơ vui xướng họa,
    Khêu đèn mở sách luận kiên trung…
    Mến tình chẳng ngại câu dầu dãi,
    Phận liễu ngày mai gửi bóng tùng…


    Dã Hạc Cư 21.06.2011
    ngu huynh hòa đáp Nhã Uyển muội

    Trả lờiXóa

  11. “Học cao vi SƯ, thân chính vi PHẠM”. Hôm trước Tết có đọc một entry của Đình nói về nghĩa của hai chữ Sư Phạm từ câu đó. Vậy mà đọc xong rồi quên tuốt luốt... Hehe.... Tật xấu của anh là đọc đâu quên đó, ít khi nhớ. Hôm nay đọc lại chắc phải ghi lại mới nhớ được, để không thôi lại quên nữa thì uổng.

    Trả lờiXóa
  12. Cây khô không lá
    Rong rêu giữa trời
    Trời đất bao la
    Khô cùng mây gió..

    Trả lờiXóa
  13. TÌNH ĐÃ THẤU TÌNH

    Đem thân cát bụi hóa thân tùng,
    Bỡn chốn trần lao ngọn gió rung.
    Ngưỡng diện xanh cành kêu nắng lại,
    Vươn thân thẳng dáng gọi mây cùng.
    Giao tình sẵn chọn câu “quân tử”*,
    Đối thế riêng theo chữ hiếu trung.
    Tình đã thấu tình chi phải gặp…
    Đem thân cát bụi hóa thân tùng,

    Dã Hạc Cư 21.06.2011
    hậu học sơn dã cuồng nhân bái họa Phan lão tiên sinh


    ----------------------------------------------------------------
    * Quân tử chi giao đạm nhược thủy; Tiểu nhân chi giao cam như di (sự giao thiệp giữa người quân tử với nhau nhạt như nước lã; sự giao thiệp giữa kẻ tiểu nhân với nhau ngọt như đường)



    P/S hihi hôm nào có thời gian, cháu nhất định mời chú Phan đi cafe tạ tội ạ!

    Trả lờiXóa
  14. hỏng sao ạ, quên thì chứ nhắn tin lại cho em, em nhắc cho ạ, hỏng có tính tiền hoho

    Trả lờiXóa
  15. Vươn mình trong nắng gió,
    Giữa hoa cỏ xinh tươi.
    Dưới sắc màu tuế nguyệt,
    Treo mãi một nụ cười...


    Con cảm ơn Cô đã chia sẻ ạ!

    Trả lờiXóa
  16. dạ, con cảm nhận được điều đó Cô ạ, nhất là làm người tốt, thì còn trăm đắng ngàn cay hơn nữa!

    Trả lờiXóa
  17. keke, thầy Đình mờ cũng biết làm ng tốt trăm đắng ngàn cay sao?! mần ng tốt khi nào đâu mà biết ah?! :P

    Trả lờiXóa
  18. tui mần ngừ điên chớ có mần ngừ ác mô mà hẻm biết ta haha

    Trả lờiXóa
  19. Ngừ điên mờ piết mần thơ hay rứa... hichichic..Sơn dã cư ..ơi.. Choa Meo tý...pắc chước điên điên theo cóa được mô...?!! hihihi..

    Trả lờiXóa
  20. haha chị nghĩ sao vậy trời, điên mà cũng đòi bắt chứoc nữa hả ta?!
    điên như em nhiều ngừoi ghek lắm đó chị, bị hăm đuổi việc hoài hà, hỏng biết nếu mai này em bị đuổi việc òi, nhà mình có ai thưong mà cho một kẻ điên như em một chân tạp vụ hem nữa hức hức....

    Trả lờiXóa
  21. Hức hức!.. Làm tạp zụ chi uổng zậy thầy Đình...hhehe...nạp đơn zô..xin làm chồng của mấy sis kìa...hohoho!!... điên điên & nhìu ngừ ghek ....như vậy ..hok chừng .. nói ngọt ..ngọt ....lại dễ nghe ... hehehe ?!?

    Trả lờiXóa
  22. dạ cũng muốn lắm, nhưng hẻm đủ nhan sắc chị ơi, chứ nói ngọt thì em thừa sức oàiii hohoho

    Trả lờiXóa
  23. Chòi!!... ai hem đủ nhan sắc.. zạ....?! tui nhớ.. nhan sắc.. Dã hạc cư nhà này..cũng.. nghiêng ..nước... đổ..thùng... lém chớ pộ...hihiihi..

    Trả lờiXóa
  24. rồi, đề nghị chị đi đo mắt lại òi!

    Trả lờiXóa