Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

vô thường...

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

em có biết…

thương viết tặng trò N.T

chia sẻ cùng em nỗi đau quá lớn trong đời

 

 

em có biết

cuộc đời dài là mấy?!

kiếp trăm năm

đeo  mộng một chốn này!

cuộc hơn thua

mãi đọa đày

ngày tháng rộng,

bước phiêu bồng,

hoa nắng

 nở hư vô!

 

 

em có biết

mạng người dài là mấy?!

một làn hơi

đưa đẩy giấc vô thương!

vay trong gió

lại trả về trong gió,

phút lặng buồn…

thôi vay mượn…

………………

đã lìa nhau…

 

 

và em hỡi

hãy lắng nghe

từng hơi thở

tiếng tử sinh

vỗ nhịp giữa tim mình

một sớm mai

khi bóng chẳng theo hình,

thì em hỡi,

tắt bình minh từ đó…

 

 

cuộc sống vốn

mong manh và dễ vỡ

có rồi không

không – có lẽ vô thường

như hoa kia mới ươm nụ tỏa hương

nhưng phút chốc đã đôi đường tan rã…

……………………………………

 

 

em ơi

 

hãy yêu nhau

thật nhẹ nhàng

hãy cho nhau cả

muôn vàn yêu thương,

một sớm mai

giữa vô thường

hoa tình thương nở rắc đường em đi…

tranh nhau?!

tranh để được gì?!

hay là cũng chỉ xanh rì gò hoang?!

mộ sâu

một nắm xương tàn

chỉ tình thương

gửi lại ngàn năm sau…

 

 

Bình Phước ngày buồn 16.03.2011

S.D.C.N

 

 

7 nhận xét:

  1. Hiểu như thế đời đầy hoan hỉ thầy Đình ah :)

    Trả lờiXóa
  2. Vô thường một cõi nhân gian,
    Hợp tan tan hợp...bàng hoàng nhân sinh.
    Với nhau một tấm chân tình,
    U minh cũng hóa lung linh nắng vàng...

    Trả lờiXóa
  3. mộng hoang một kiếp con người,
    hơn thua được mấy? buồn vui bao lần?
    hoa vàng nở một lần xuân,
    sớm mai đã thấy bâng khuâng phai tàn.

    Trả lờiXóa
  4. dạ. chỉ thế thôi nhưng để nhận ra và sống được với nó là cả một vấn đề đó chị!

    Trả lờiXóa
  5. Bình Phước ngày hôm ấy buồn quá em nhỉ?!

    Trả lờiXóa
  6. cảm ơn emđã đề thơ chia sẻ, em trai!
    đêm an lành nhé em!

    Trả lờiXóa

  7. Dạ! Hôm ấy chỉ toàn là nỗi buồn và nước mắt, tay siết chặt tay mà nói chẳng nên lời... Haizzzzz! Đến bao giờ vết thương lòng này mới được chữa lành anh nhỉ?!

    Trả lờiXóa