Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

ký ức......

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 





KÝ ỨC

 


 

Cứ mỗi độ

mưa về bên song vắng

Anh lại ngồi

 im lặng

 trước thềm mưa

Kỷ niệm xưa

như thể mới chợt vừa……

Nào có ngỡ

đã đôi mùa phai nắng !


 

Tim từ độ tạ tình mang tang trắng

Tái tê lòng cho đắng giọt bờ môi

Ai đi rồi ?! Ai ở lại ?! Giữa đơn côi……

Nghe tiếng lặng chiều trôi

……vừa tan vỡ !


 

Giấc mộng nào hôm qua mình cứ ngỡ……

Mà bây chừ

muôn thuở rẽ thành hai

Mưa vẫn khóc trên lối dài năm cũ

Vết thương lòng

……chợt tỉnh ngủ

………cuối chiều mưa

 


 

Dã Hạc Cư 10.05.2009

sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

 

23 nhận xét:

  1. Theo chị còn ghi nhớ , ko biết nhớ có nhầm ko thì bức ảnh của bài thơ" Nhớ Về Em " là bức hình của năm xưa bên blog Yahoo . Còn bài này với bức hình này thì chị thấy như mới à em . Thơ thì chị vẫn còn nhớ như in . Đọc vẫn thấy hay như hồi trước đã đọc qua .

    Trả lờiXóa
  2. "Đa tình tự cổ không dư hận"
    khách tình si còn lận đận đến bao giờ
    đem nỗi lòng ấp ủ trải vào thơ
    e chật chội cả đôi bờ ký ức

    Kìa mạng ảo nhưng nỗi niềm rất thực
    còn dáng người xưa hư ảo đến không ngờ
    thì trời mưa rả rích cũng thành thơ
    cho lem ướt một giấc đời chớm muộn

    Mắt lơ đãng sao chân còn luống cuống
    nhặt dấu hài trong ký ức lên rêu
    gót ngà ơi, gõ nhịp biết bao nhiêu
    cho hẫng hụt giữa hai chiều tao ngộ

    Rồi mưa vẫn trở về nơi cổ độ
    tìm dấu ngày xanh theo sóng vỗ loang màu
    đã chưa từng ước hẹn đến xưa sau
    thì để mặc cho nhàu trang thủy nguyệt...

    Trả lờiXóa
  3. Trời thơ đối đáp xuất hiện rồi , lại tiếp tục lên mây đây em ơi .

    Trả lờiXóa
  4. thưa vâng, cảm ơn Cô đã sang thăm và chia sẻ động viên ạ!

    Trả lờiXóa
  5. em phục trí nhớ của chị thật luôn đó, thật vinh hạnh cho những bài thơ em viết, từng câu từng lời như được chị tôn vinh!

    Trả lờiXóa
  6. Biết tiên sinh chưa lâu, nhưng qua qua ít bài thi phú đàm luận của tiên sinh cũng đủ cho Đình thấy được ánh sáng của Khuê tinh, lòng thầm mến phục từ lâu. Nay được tiên sinh hạ cố, góp vần thơ chia sẻ càng thấy khấp khởi trong lòng, Đình bất tài kính dệt tiếp đôi vần hầu tiên sinh mua vui một vài trống canh.

    Mang tình gói cả vào thơ,
    Để nghe thương nhớ trời mơ…vỡ rồi.
    Màu rêu phong kín tường vôi,
    Con tim khép lệ tình côi…một mình!

    Khi ước hẹn chữ ba sinh,
    Ai hay một sớm cung tình gãy đôi…
    Ừ thì thôi thế thời thôi,
    Mặc cho lệ vỡ trên môi lạnh lùng…

    Đường đời chẳng một lối chung,
    Đàn năm cung đã dây chùng phím tơ,
    Ai đi…ai đợi…ai chờ…
    Ai mang thương nhớ thẩn thờ trăm năm.

    Phụng loan lỗi một cung cầm,
    Chiều tương tư vẫn khóc thầm tương tư…


    Dã Hạc Cư 05.07.2010
    sơn dã cuồng nhân bái đề




    Trả lờiXóa
  7. Sương sa tràn chái quạnh
    ánh đèn cô lẻ soi
    oan tình thân nhuốm lạnh
    quàng thêm mảnh mây trời
    u sầu nghe giấc muộn
    áo khăn nào giở phơi.

    Trả lờiXóa
  8. mấy lời suy luận võ đoán, không biết có đúng phần nào với tiên sinh:

    Thư hương mang lấy kiếp,
    Đau nỗi đau trần gian,
    Hỡi ơi ngàn con chữ,
    Sao cạn nỗi tâm can…

    Lãng đãng chòm mây bạc,
    Xưa nay vẫn còn bay,
    Chút tình cùng non nước,
    Thiên hạ ai người hay?!

    Lòng vương ngoài giậu cúc,
    Rủ áo đời Uyên Minh,
    Ngậm ngùi dòng sông Mịch,
    Ai nhớ một bóng hình?!

    Đêm khêu đèn heo hắt,
    Soi lấy bóng tiền nhân,
    Chợt thấy vầng nguyệt bạc,
    Đêm nay chợt đến gần…

    Dã Hạc Cư 05.07.2010
    sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình bái đề

    Trả lờiXóa
  9. Vết thương trong lòng thức giấc vào một chiều mưa. Có cái gì ray rứt ghim vào trong lòng mà mãi không thể dứt bỏ được...

    Trả lờiXóa
  10. dạ thưa vâng, một đốm tàn tro âm ỉ mãi, như chờ một ngọn gió nhẹ thổi qua để bùng lên thôi ạ!

    Trả lờiXóa
  11. Ký ức sẽ còn bị đánh thức...vì mưa là điều hiển nhiên của đất trời. Mưa thì lãng mạn và đẹp nhưng ...cũng buồn da diết.

    Trả lờiXóa
  12. mèn ơi, nói đúng quá trời luôn bồ ơi!

    Trả lờiXóa
  13. Mưa rơi ngoài song cửa
    Hồi ức nhánh sầu lay
    Lòng ai xưa mở ngõ

    ^^ Thế gian duy có chữ tình là nan giải, điều gì trên đời đã là tâm kết thì nan nan nan!!!
    Tử Đằng đọc bài thơ "ký ức" chợt nhớ bài thơ cũ mình từng đề;nay dán vào đây,âu là chút hương đồng điều.Nếu có điều chi khiếm nhã mong Thầy Đình lượng thứ ạ!

    Phôi Pha

    Muôn hương đậm nhạt rượu từng hơi
    Mảnh mảnh nhu hoài gió tả tơi
    Dĩ vãng tâm giao thường tụ tán
    Thời gian nước chảy chẳng quy hồi
    Hồng tiên ngọc tự còn nguyên vẻ
    Bạch hạc vân lầu đã khác nơi
    Vãn sự bi hoan chừng khó đoán
    Trăng xa có lẽ hiểu lâu rồi

    Trả lờiXóa
  14. Hôm nay mới thấy cậu Đình tui nào là tê tái, đơn côi, vết thương lòng... đủ cả. Lời thơ vừa phảng phất nỗi buồn man mác, vừa se lạnh vì mưa cuối chiều... làm cho người đọc cảm thấy chạnh lòng làm sao....

    Trả lờiXóa
  15. Mỗi lần Tử Đằng sang là nhà lại rộn tiếng thơ, mà lạ nỗi, chẳng những rộn rả tiếng thơ mà Dã Hạc Cư còn lung linh màu mây ngũ sắc bởi vẻ đẹp của ngôn từ. Đình xin mạn phép cảm ý từ giai phẩm "Phôi Pha" của Tử Đằng xin đề một bài thơ gọi là chia sẻ nhé!

    MUỘI MỊ…

    Chén đời cùng bạn cạn vài hơi,
    Uống cả thiên thu trót rã rời.
    Điệu cũ xuyến xao ngàn phím đoạn,
    Niềm xưa thổn thức vạn sầu rơi.
    Lắng cầm rũ giấc say bờ mộng
    Vọng nguyệt đề thơ tỉnh giấc đời.
    Một kiếp trăm năm tràn muội mị,
    Ôm tình theo mãi chuyện trò chơi…

    Dã Hạc Cư 06.07.2010
    sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình

    Trả lờiXóa
  16. bài này viết lâu rồi, ko phải mới đây đâu ông anh!
    cảm ơn anh đã sang thăm và chia sẻ!

    Trả lờiXóa
  17. Thay Dinh tu*' tho lai lang', phây² but' da trang gio ve noi .Tu Dang nguong mo lam thay!!!

    Trả lờiXóa
  18. Nếu khen bài thơ hay thì anh e không đủ. Nhưng quả là hay thật. Ái chà, mới thấy hôm nay Đình sáng tác một bài thơ mà anh không cần rành điển tích cũng có thể hiểu hết đấy nhé :)

    Trả lờiXóa
  19. Anh để cho em bé này vỗ tay nghen :)

    Trả lờiXóa
  20. Con xin có đôi lời thầy nhé.Bài thơ tuyệt,con cảm nhận được ký ức buồn, nỗi buồn đơn côi đã nằm im lìm sâu trong đáy lòng nhưng chỉ vì một cơn mưa đã làm nó trỗi dậy.Trỗi dậy nhưng lại nằm yên lặng.Chứ mà nếu trỗi dậy mãi thì làm sao thầy cười với sinh viên chúng con được.Thôi thì ký ức cứ trói chặt nó lại rùi quăng vào xó xỉnh nào đó.Khi nào muốn tìm lại thì đến đó lôi nó ra nhìn rồi cưới cất nó lại chỗ cũ.Thấy nhé

    Trả lờiXóa