Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

đoản khúc tháng bảy mùa hoa-dâng mừng thượng thọ 90 của Thầy, Việt Nhạc Chi Bảo Trần Văn Khê tiên sinh

 

Đoản khúc:

 

THÁNG BẢY MÙA HOA

 

                                                  Kính dâng mừng thượng thọ 90 của Thầy

                                                Giáo sư Viện sỹ Trần Văn Khê tiên sinh

 

 

Tình nước Việt

trên cung đàn thập lục.

Đã bôn ba

suốt mấy chục năm ròng.

Dòng máu hồng mang khí phách giống Lạc Long,

Trời Âu – Á

tiếng tơ lòng buông điệu:

 

 

Lúc dịu êm

như lời ru của Mẹ,

Khi quật cường,

mạnh mẽ chí Đông A,

Lúc nhiếp hồn trong tiếng hát lời ca,

Khi lả lướt mượt mà muôn cung điệu…

 

 

Ôi!

Một con người

mà trăm ngàn điều kỳ diệu,

Giữ nếp quê,

tha thiết một tình yêu,

Chín mươi xuân cao vút một cánh diều,

Hồn dân tộc hiên ngang chiều lộng gió…

 

 

tháng bảy mùa hoa

mưa nhoà nắng hạ

khánh thọ Thầy bút toả mấy vần thi:

 

 

Mừng Thầy nay đúng chín mươi xuân,

Thiên tước trời ban giữa cõi trần.

Khi nhạc năm cung cùng bạn hữu,

Khi thơ đôi vận với tương lân.

Khi trà phiếm luận đôi câu vãn,

Khi rượu nhàn ôn mấy chuyện gần.

Nghiêng bóng chiều in khu vườn nhỏ,

Trời Nam lồng lộng một kỳ nhân.

 

 

Dẫu biết Thầy nay:

 

 

Tuổi mòn theo tuế nguyệt,

Sức lụn với thời gian

 

 

Song:

 

 

Đãi cát ra công quyết lọc vàng,

Tuổi già đâu sá chuyện gian nan.

Tinh hoa góp nhặt còn ra sức,

Hồn nước gìn trao vẫn dự hàng.

“Truyền lửa” say hoài cùng tuế nguyệt,

Luyến đàn hát mãi với thời gian.

Nước non ngàn dặm tình non nước,

Một tấm lòng soi giữa nguyệt ngàn.

 

 

Và nay đây:

 

 

Thênh thang một cõi thênh thang,

Mùa hoa kết đoá, cung đàn rung tơ,

Đem lòng dệt đoản khúc thơ,

Chín mươi xuân cõi mộng mơ giữa trần.

Chiều nay lắng tiếng cầm ngân,

Cánh thơ Dã Hạc bâng khuâng kính Người:

 

 

 

“Giấc xuân thêm một nụ cười,

Nắm tay Bành Tổ mười mươi tiến dần!”

 



                                  Dã Hạc Cư tháng bảy mùa hoa

                                                                        ngu đồ sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình bái hạ  

 

4 nhận xét:

  1. Qua Đoản khúc "Tháng bảy mùa hoa" và nhân thượng thọ 90 xuân của Thầy kính chúc Thầy Trần Văn Khê được nhiều sức khỏe !

    Trả lờiXóa
  2. Mượn hồn thơ Nơi Dã Hạc
    Hòa một điệu Kính hiền nhân

    "Mai cốt cách tuyết tinh thần"
    Chín mươi tuổi vẫn ngời xuân đó mà
    Còn non còn nước bao la
    Còn thơ còn nhạc còn hoa bốn mùa
    Cung cầm đảo cuộc ngàn xưa
    Câu thơ Đường Tống một trời xanh mây
    Nào ai cản được gió bay....

    Mái hạc duyên còn đượm vẻ xuân
    Thung dung bước giữa lối hồng trần
    Là trao trao hết lòng hồng hộc
    Mà giữ giữ hoài nét phụng lân
    Hôm sớm chung trà khơi tĩnh lặng
    Tháng năm cung nhạc gởi xa gần
    Hồng liên uyển chuyển theo từng ngón
    Chở đạo vào đời tặng thế nhân

    Mái chèo đi khắp nhân gian
    Áo thơ hồn nhạc khúc hân hoan đón chào

    Đây phiến đan tâm tỏa ánh vàng
    Đời vì nghệ thuật há từ nan
    Hai vai non nước thề như nguyện
    Một cuộc điền viên cúc có hàng
    Nhiệt huyết đà tô trời nguyệt bạch
    Tâm tình ắt cảm chốn nhân gian
    Trên đôi cánh mộng xanh hồn Việt
    Hạc trắng tung mây lướt dặm ngàn

    Tử Đằng kính bút

    PS: Thầy Đình đã cẩn ngọc mùa hoa tháng 7, Tử Đằng tài mọn,đành mượn mấy lá Trường Xuân viền xung quanh, những mong kính chút lòng mình, khánh thọ Giáo Sư "Chín mươi Chín mốt nối hàng Lại trăm trăm lẻ kiện khang với đời"

    Trả lờiXóa
  3. ...Trời Nam lồng lộng một kỳ nhân...

    Hôm rồi có đọc mấy bài báo viết về chuyện tình đầu của Ông, rồi chuyện Ông luôn mặc áo dài khăn đóng khi biểu diễn đàn và nói về âm nhạc dân tộc...thấy thêm trân trọng Ông. Mong Ông luôn mạnh khỏe.

    Trả lờiXóa
  4. Bài thơ quá tuyệt vời em ạ . Chuyển giúp chị một lời cung kính chúc thọ đến Giáo sư Trần Văn Khê nhiều sức khỏe và hạnh phúc trễ nhé em .

    Trả lờiXóa