Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010

Tự dưng là cái tự dưng, Vương tơ Nguyệt Lão rồi chưng nhớ người... Nhớ bờ môi, nhớ nụ cười, Nhớ làn thu thủy của người...người dưng... Nhớ sao là nhớ quá chừng...

8 nhận xét: