Chiều qua Long Khánh nhớ thương Người,
Lắng bước thời gian nhẹ tiếng rơi.
Một thoáng chiều buông vương vạt nắng,
Mười ba năm tắt lịm môi cười.
Hình hài đất đã ôm trời mộng,
Tình nghĩa đây còn lạc bến đời.
Hơn thập kỷ qua nhiều nỗi nhớ,
Cho sầu hoen ứa giọt đầy vơi.
Con về Long Khánh, Nội ơi,
Sầu giăng khoé mắt giữa trời nhớ thương!
Dẫu hay thế sự vô thường,
Mà sao lệ vẫn canh trường bao đêm.
Chiều rơi vạt nắng bên thềm,
Mười ba năm một nỗi niềm còn vương!
Sầu giăng theo những bước đường,
Ngẩn ngơ thắp nén tâm hương dâng Người!
Nhoè mi ướt giấc mộng đời,
Tìm trong ký ức nụ cười năm xưa.
Buốt lòng ngọn gió chiều đưa,
Cảnh đây người lại sớm trưa không còn!
Nội về khuất bóng đầu non,
Có nghe thương nhớ héo hon bến đời?!
Chiều Long Khánh 24.04.2010
Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình
Đoạn thơ đầu ý nghĩa bao quát 4 đọan còn lại
Trả lờiXóa"Chiều rơi vạt nắng bên thềm,
Mười ba năm một nỗi niềm còn vương!
Sầu giăng theo những bước đường,
Ngẩn ngơ thắp nén tâm hương dâng Người! "
Đoạn này là thích nhất, và nổi bật là từ " ngẩn ngơ". Đúng là ngẩn ngơ . Không biết sẽ về lại quê nhà nữa ko ?
Nội sẽ mỉm cười thật vui vì nay thằng cháu bé con năm xưa đã thành người, còn là giáo viên nữa!
Trả lờiXóaThời gian không thể ngừng quay
Trả lờiXóaSau gần chín chục năm trời ngược xuôi
Bà tôi về lại Dốc Mơ
Nghìn thu yên giấc dưới trời bơ vơ
Đọc bài thơ Nhớ Nội của nhà thơ, gợi HTG nhớ một bài thơ đã viết về bà Ngoại đã khuất của mình, ở trên là một đoạn trong bài. Thật trùng hợp thay, bà của HTG cũng được an táng tại một vùng ở Long Khánh.
Người trong lòng ngơ ngẩn càng hiểu chữ ngẩn ngơ, mến gửi Only ngàn lời đồng cảm!
Trả lờiXóaDạ vâng thưa anh, vẫn còn nhớ như in cái ngày hôm ấy! Nội hôn mê 2 ngày chợt tỉnh táo lạ thường! Cầm tay Đình bảo "Nội sắp chết phải không con?!", yên lặng giây lâu Nội dặn "con là cháu trưởng phải biết làm gương, học hành cho thật giỏi có vậy Nội mới yên lòng mà về với Cố"! Mới đó mà đã 13 năm rồi anh à!
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã sang chia sẻ!
Dạ cảm ơn những dòng tâm sự chia sẻ của Chị! Nội em không an nghỉ tại Long Khánh nhưng từng sống một thời gian khá dài ở Long Khánh, nhưng dù sao thì đó vẫn là một vùng trời kỷ niệm!
Trả lờiXóaLâu quá ít thấy Chị sang thăm Dã Hạc Cư, dạo này Chị khoẻ không?!
Đình kính chúc Chị một buổi chiều thật nhiều hạnh phúc!
Đọc bài thơ của thầy con chợt nhớ ngoại con lắm.Ngoại cưng con vô cùng.Lần nào về thăm ngoại ngoại cũng nấu cháo gà cho ăn, dép con ngoại rửa thật sạch rồi cất kỹ tới khi con về thì ngoại lấy ra cho cháu mang.Thế mà đã 5 năm rồi kể từ khi ngoại bỏ con về với cố.Buốn lắm thầy ơi.Lúc ngoại còn sống, ngoại bảo con về học ở bình dương đi rồi ở với ngoại, ngoại nấu cơm cho con ăn vậy mà...giờ ngoại không còn.Cứ nhắc đến ngoại là con lại khóc.Mẹ cũng vậy.Thương ngoại lắm.Con xin chia sẻ đôi lời với thầy nhá
Trả lờiXóaThương em trai , giờ đã nên người nội em sẽ mừng lắm chỉ còn vướng một điều là cháu trưởng chọn vợ phải chọn dòng nhe em , để hậu sinh ko làm nội thất vọng em trai nhé . Chúc em thành công nhiều hơn . Chị tránh ng khác nói bậy làm tổn thương em nên chị ít còm trong nhà em . Chị chỉ còm những bài liên quan đến cô Giỏi Em thôi .
Trả lờiXóaĐừng buồn chị nhé . Em qua chơi nhà chị cũng âm thầm thôi vì chị ko muốn có thêm việc đồn đại xấu nào thêm nữa . Các anh vào nhà chị thì rất cứng cõi và vững vàng rồi nên họ ko sợ nữa . Còn em cho dù là cứng cõi mấy cũng nên giữ im lặng cho em vì nghề giáo của em cần điều đó em nhé .
Đọc bài thơ cảm tác hay quá . làm quen nha .
Trả lờiXóaDạ, cảm ơn dã ghé thăm Dã Hạc Cư, rất vui được quen biết ạ!
Trả lờiXóa