Chiều rụng dần tan giữa vị trà,
Bâng khuâng tình khúc… nhớ người xa.
Tương tư ươm dấu vườn Sơn Dã,
Một thoáng miên man giữa mộng ngà…
Dã Hạc Cư 05.04.2010
Sơn dã cuồng nhân Lê Ngọc Đình
...ky uc co may ai xoa duoc..hihi..buoi toi vui ve Dinh nhe..
Trả lờiXóaChiều kéo rèm che giấu vị trà
Trả lờiXóaNhạc buồn lưu luyến bóng người xa
Đàn gieo cung nhớ người tri kỷ
Một thoáng hương xưa bóng nguyệt nhòa
Anh đọc đi đọc lại mãi bài thơ này mà vẫn không sao nghĩ ra được gì. Chỉ cảm nhậntrong đó một cảm xúc bãng lãng, bàng bạc, và... thơ!
Trả lờiXóaNoi gi day nhi !!!! muon loi cua mot nhac si da sang tac ra bai hat ma gio day la mot trong nhung bai hat bat hu cua the gioi : "tinh vui phut choc, tinh sau thi thieng thu"
Trả lờiXóacũng không nên xóa đúng ko Sam?! chỉ nên cất nó đi hihihi
Trả lờiXóacảm ơn con!
Trả lờiXóadạ, chứ anh nghĩ ra cái gì là mới chếtđó, bài này Đình viết cho một người, và có lẽ chỉ người đó "nghĩ ra" thui!
Trả lờiXóachúc anh luôn vui, hiệp sĩ đẹp troai!
nói nhảm đó Only hahaha đi về mà không có quà là mở công đường xử tội đó nghen!
Trả lờiXóaThơ nói lên một tâm hồn tao nhã, trầm lắng. Thật hiếm ở một người còn rất trẻ như Ðình.
Trả lờiXóaDạ, rất cảm ơn chị đã sang chơi nhà còn lưu lời khen ngợi, mong đựoc đón chị thường hơn ở Dã Hạc Cư nho nhỏ này ạ! chúc chị đêm bình an!
Trả lờiXóa