Khêu đèn đọc Luận Ngữ,
Thấy nụ cười người xưa.
Ô hay tường vôi trắng,
In bóng tùng đong đưa…
Dã Hạc Cư đêm 06.04.2010
Sơn dã cuồng nhân
'' Khêu đèn đọc Luận Ngữ ''
Trả lờiXóaCảm''nụ cười người xưa''
Ngoài sân trời sương trắng
Trắng''bóng tùng đong đưa''
---------------Nhân đoc bài thơ ngũ tuyệt trên lòng sáng lên niềm lưu luyến nên mượn đôi chữ của Sơn Dã mà cảm bài thơ này xin lượng thứ
Tôn giá quang lâm hàn xá, không tiếp đón từ xa, đã thấy rất áy náy, đâu dám nhận hai từ "lượng thứ"! Đình không biết phải xưng hô thế nào cho phải phép đây ạ?!
Trả lờiXóaÝ thầy con hiểu nhưng mà viết lại một bài thơ khác đối với bài thơ này thì con đây botay.com
Trả lờiXóacon hiểu thế nào?
Trả lờiXóaĐọc sách này, người ta hiểu được phẩm chất tư cách và tính tình của Khổng Tử, nhất là về giáo dục, ông tỏ ra là người thấu hiểu tâm lý của từng học trò, khéo đem lời giảng dạy thích hợp với từng trình độ, từng hoàn cảnh của mỗi người. Như có khi cùng một câu hỏi mà ông trả lời cho mỗi người một cách.Nụ cười đây con nghĩ là của cả thầy và Khổng Tử luôn.Thầy cười vì Thầy nhận được một điều mới mẻ từ Bậc tiền nhân.Khổng Tử cười vì sách ông đã có thế hệ trẻ như thầy tìm đọc và hiểu một cách uyên thâm.Không biết con hiểu vậy có đúng không thầy nhỉ?
Trả lờiXóaĐọc xưa để nhìn nay.
Trả lờiXóaHương thơ còn chất ngất
Trả lờiXóaLá cỏ bóng nguyệt lay
Hồn nhiên đọc Luận Ngữ
Gió trải nhẹ đường mây
-------- là kiếp người xưng hô sao cũng được miễn trong lòng vui vẻ suốt trăm năm hihi
nếu con đừng đề cao thầy thì con sẽ gần với hàm ý của bài thơ hơn, con chưa nhận hết được những gì thầy gửi gắm trong 4 câu thơ! Cảm ơn con đã chia sẻ cùng thầy!
Trả lờiXóavà đọc xưa để nhìn mình nữa anh!
Trả lờiXóacái này khó cho Đình quá, chắc phải gọi tiền bối thôi nhỉ, những bài thơ của tôn giá, Đình thật sự bái phục, phiêu bồng thoát tục pha lẫn chút ưu tư!
Trả lờiXóaThầy ơi nếu con đề cao thầy thì con không bao giờ dám chia sẻ bất cứ điều gì với thầy đâu.Đối với con thầy là một Khổng Tử sống mà thôi.Vì con còn nhiều khuyết điểm lắm.Con không bằng một góc của thầy đâu.Thầy đừng giận vì con quá đề cao thầy.Con không nịnh thầy.Nhưng đó là cảm nhận và sự ngưỡng mộ của con đối với thầy.Như con đã từng ngưỡng mộ và tự hào về cha của con vậy và mãi mãi sẽ như thế.
Trả lờiXóaHồn nhiên đọc Luận Ngữ
Trả lờiXóaThắm nụ cười người xưa
Ô kìa trăng hoang dã
Sáng mãi mãi lòng ta
Tìm say trong đạo Thánh,
Trả lờiXóaLắng đời nhẹ phù vân,
Thơ nương đôi cánh mộng,
Theo chuông chiều xa ngân.
Hương ươm trang Luận Ngữ,
Trả lờiXóaNụ cười sắc sen phô,
Cảm Người muôn năm cũ,
Câu "bất diệc lạc hồ"!
''Bất diệt lạc hồ''giã
Trả lờiXóaVô trụ canh sinh tâm
"hữu bằng tự viễn phương lai bất diệc lạc hồ?", tinhmac huynh như xa mà lại như gần, mấy phen hạ cố Dã Hạc Cư, há không đáng để Đình xướng câu "Bất diệc lạc hồ" ư?! thậm hạnh, thậm hạnh!
Trả lờiXóaWow, như lạc vào cõi kiếm hiệp của Kim Dung tiên sinh vậy ! :)
Trả lờiXóaNụ cười xưa tủm tỉm
Trả lờiXóaBóng tùng lay dưới trăng
Bóng người in vách trắng
Hay hai lòng tri âm?
dạ đôi khi vậy cũng thêm phần hương sắc cho cuộc đời mà chị!
Trả lờiXóaMai vẫn là hiền nội,
Trả lờiXóaSách vốn bạn tri âm,
Trà ấy hàng xóm tốt,
Thêm thơ với cung cầm.
em chỉ có thế thôi chị ơi, không có hai lòng tri âm để in tường vôi đâu ạ!