Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

NGU NGƠ




















Đây vần thơ xướng dệt trời mơ,
Đây đỉnh trầm đưa bóng nguyệt mờ
Đây chén trà đun hương đọng ngát
Đây cung cầm lắng điệu đường tơ
Đây tình rải cả khung trời mộng
Đây ý chan hòa giữa tiếng thơ
Đây gã cuồng nhân nơi cõi tục
Đối đời nửa mắt mặt ngu ngơ……



Dã Hạc Cư 28.08.2009
sơn dã cuồng nhân N.Đ
 
 
3 CommentsChronological   Reverse   Threaded
nguyenhaithao wrote on Sep 4, '09
Có thơ, có trà, có trầm hương, có đàn, có trăng và có gã cuồng nhân ngồi hưởng thú tiêu dao như thế. Nhất Đình còn gì!
sondacuongnhan wrote on Sep 4, '09
@nguyenhaithao: dạ thưa, anh thương anh dạy vậy, chứ như em thì nhất cái ngu ngơ chứ có làm nên được chi đâu anh hihihi! Cảm ơn anh ghé thăm nhà, cất công đọc đôi vần thơ con cóc !
Chúc anh một buổi chiều vui vẻ!
quycoctu wrote on Sep 5, '09
Anh Thảo khen thơ hay, chủ nhân lại nói thơ con cóc vậy là chủ nhân chê anh Thảo bình thơ tầm bậy. kakaka. Quậy chút rồi chuồn. hehehe
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét