cổ cầm | for everyone |
Hôm
qua nhân đọc được một đoạn viết về Cổ Cầm trong “Cảnh Thế Thông Ngôn”
của Phùng Mộng Long tiên sinh quá hay nên đã mạo muội dịch ra tiếng Việt
để chia sẻ cùng bạn bè đến với Dã Hạc Cư về một cây đàn quý trong âm
nhạc Trung Hoa nói riêng và âm nhạc của nhân loại nói chung.
Do
bản Hán văn viết theo cấu trúc ngữ pháp Hán cổ mà khả năng vốn liếng
tiếng Hán của Đình thì quá ít ỏi nên bài dịch chỉ tàm tạm chứ không hoàn
thiện, những mong bạn bè đến với Dã Hạc Cư bỏ quá nếu phát hiện chỗ nào
do dịch thuật mà ý tứ không thông. Lại kính mong các bậc cao minh uyên
thâm Hán học mở lòng chỉ bào thêm cho, được vậy Đình rất lấy làm cảm
kích.
Mấy lời cẩn bạch.
Coå Caàm 古琴
此
琴乃伏羲氏所琢,见五星之精,飞坠梧桐,凤皇来仪。凤乃百鸟之王,非竹实不食,非梧桐不栖,非醴泉不饮。优羲氏知梧桐乃树中之良材,夺造化之精气,堪为雅
乐,令人伐之。其树高三丈三尺,按三十三天之数,截为三段,分天、地、人三才。取上一段叩之,其声太清,以其过轻而废之。取下一段叩之,其声太浊,以其
过重而废之。取中一段叩之,其声清浊相济,轻重相兼。送长流水中,浸七十二日,按七十二候之数,取起阴干,选良时吉日,用高手匠人刘子奇斫成乐器。此乃瑶
池之乐,故名瑶琴。长三尺六寸一分,按周天三百六十一度。前阔八寸,按八节;后阔四寸,按四时;厚二寸,按两仪。有金童头,玉女腰,仙人背,龙池,凤沼,
玉轸,金徽。那徽有十二,按十二月。又有一中微,按闰月。先是五条弦在上,外按五行:金、木、水、火、土;内按五音:宫、商、角、徽、羽。尧舜时操五弦
琴,歌‘南风’诗,
天下大治。后因周文王被囚于羑里,吊子伯邑考,添弦一根,清幽哀怨,谓之文弦。后武王伐纣,前歌后舞,添弦一根,激烈发扬,谓之武弦。
先是宫、商、角、徽、羽五弦,后加二弦,称为文武七弦琴。此琴有六忌,七不弹,八绝。何为六忌?一忌大寒,二忌大暑,三忌大风,四忌大雨,五忌迅雷,六忌
大雪。何为七不弹?闻丧者不弹,奏乐不弹,事冗不弹,不净身不弹,衣冠不整不弹,不焚香不弹,不遇知音者不弹。何为八绝?总之,清奇幽雅,悲壮悠长。此琴
抚到尽美尽善之处,啸虎闻而不吼,哀猿听而不啼。乃雅乐之好处也。”
Thử cầm nãi Phục Hy thị sở trác, kiến
ngũ tinh chi tinh, phi đọa ngô đồng, phụng hoàng lai nghi. Phụng hoàng
nãi bách điểu chi vương, phi trúc thực bất thực, phi ngô đồng bất thê,
phi lễ tuyền bất ẩm. Do Hy thị tri ngô đồng nãi thụ trung chi lương tài,
đoạt tạo hóa chi tinh khí, kham vi nhã nhạc, lệnh nhân phạt chi. Kỳ thụ
cao tam trượng tam xích, án tam thập tam thiên chi số, tiệt vi tam
đoạn, phân thiên địa nhân tam tài. Thủ thượng nhất đoạn khấu chi, kỳ
thanh thái thanh, dĩ kỳ quá khinh nhi phế chi. Thủ hạ nhất đoạn khấu
chi, kỳ thanh thái trọc, dĩ kỳ quá trọng nhi phế chi. Thủ trung nhất
đoạn khấu chi, kỳ thanh thanh trọc tương tề, khinh trọng tương kiêm.
Tống trường lưu thủy trung, tẩm thất thập nhị nhật, án thất thập nhị hậu
chi số, thủ khởi âm can, tuyển lương thời cát nhật, dụng cao thủ tượng
nhân Lưu Tử Kỳ chước thành nhạc khí. Thử nãi Dao Trì chi nhạc, cố danh
Dao Cầm. Trường tam thước lục thốn nhất phân, án châu thiên tam bách lục
thập nhất độ. Tiền khoát bát thốn, án bát tiết; hậu khoát tứ thốn, án
tứ thời; hậu nhị thốn, án lưỡng nghi. Hữu Kim Đồng đầu, Ngọc Nữ yêu,
tiên nhân bối, long trì, phụng chiểu, ngọc chẩn, kim huy. Ná huy hữu
thập nhị, án thập nhị nguyệt. Hựu hữu nhất trung huy, án nhuận nguyệt.
Tiên thị ngũ điều huyền tại thượng, ngoại án ngũ hành: kim, mộc, thủy,
hỏa, thổ; nội án ngũ âm: cung, thương, giốc, huy, vũ. Nghiêu Thuấn thời
thao ngũ huyền cầm, ca “Nam
Phong” thi, thiên hạ đại trị. Hậu nhân Chu Văn Vương bị tù vu Dũu Lý,
điếu tử Bá Ấp Khảo, thiêm huyền nhất căn, thanh u ai oán, vị chi văn
huyền. Hậu Vũ Vương phạt Trụ, tiền ca hậu vũ, thiêm huyền nhất căn, kích
liệt phát dương, vị chi Vũ huyền. Tiên thị cung, thương, giốc, huy, vũ
ngũ huyền, hậu gia nhị huyền, xưng vi Văn Vũ thất huyền cầm. Thử cầm hữu
lục kỵ, thất bất đàn, bát tuyệt. Hà vi lục kỵ? nhất kỵ đại hàn, nhị kỵ
đại thử, tam kỵ đại phong, tứ kỵ đại vũ, ngũ kỵ tấn lôi, lục kỵ đại
tuyết. Hà vi thất bất đàn? Văn tang giả bất đàn, tấu nhạc bất đàn, sự
nhũng bất đàn, , bất tịnh thân bất đàn, y quan bất chỉnh bất đàn, bất
phần hương bất đàn, bất ngộ tri âm giả bất đàn. Hà vi bát tuyệt? Tổng
chi, thanh kỳ u nhã, bi tráng du trường.Thử cầm phủ đáo tận mỹ tận thiện
chi xứ, tiêu hổ văn nhi bất hống, ai viên thính nhi bất đề. Nãi nhã
nhạc chi hảo xứ dã.
“Cây đàn này do họ Phục Hy chế tạo. Thấy
tinh quang của ngũ tinh chiếu trên cây ngô đồng, lại thấy phụng hoàng
về đậu trên cành. Phụng hoàng là vua của muôn chim, không gặp trúc quyết
không ăn, không gặp cây ngô đồng quyết không đậu, không gặp nước suối
ngọt quyết không uống. Do thấy vậy mà Phục Hy biết được ngô đồng là thứ
gỗ quý trong các loại gỗ, đoạt linh khí của tạo hóa, có thể làm nhã
nhạc, bèn lệnh cho hạ nhân đốn xuống. Cây ấy cao ba trượng ba thước, ứng
theo con số ba mươi ba ngày, chia thành ba đoạn phân ra thiên, địa,
nhân tam tài. Gõ vào đoạn trên cùng, nghe âm thanh quá vang, bèn chọn
phần nhẹ nhất mà bỏ đi. Gõ vào phần bên dưới cùng, âm thanh phát ra quá
đục, do vậy mà bèn chọn phần quá nặng bỏ đi. Lấy đoạn chính giữa, gõ vào
thì nghe âm thanh trong đục vừa phải, nặng nhẹ đủ đầy. Mang phần gỗ ấy
ngâm trong dòng nước bảy mươi hai ngày ứng với bảy mươi hai hậu trong
năm, sau lại hong gió cho khô, chọn ngày lành tháng tốt, bảo thợ lành
nghề là Lưu Tử Kỳ chế thành nhạc khí. Đây là nhạc của Dao Trì nên xưng
danh Dao Cầm. Dài ba thước sáu tấc lẻ một phân, ứng với ba mươi mốt độ
trong vòm trời. Trước rộng tám tấc ứng với bát tiết, sau rộng bốn tấc
ứng với tứ thời, cao hai tấc ứng với lưỡng nghi. Có đầu Tiên Đồng, eo
Ngọc Nữ, lưng tiên nhân, ao Rồng, đầm Phụng, trục ngọc, điểm vàng. Thân
đàn có mười hai điểm ứng với mười hai tháng. Lại có thêm một điểm để ứng
với năm nhuận. khởi thủy có năm dây đàn bên trên, ngoài ứng ngũ hành:
kim, mộc, thủy, hỏa, thổ; trong ứng ngũ âm: cung, thương, giốc, huy, vũ.
Nghiêu Thuấn xưa khảy năm dây, hát bài thơ “Nam
Phong”, thiên hạ hưởng thịnh thế thái bình. Sau Chu Văn Vương bị cầm tù
nơi Dữu Lý, vì khóc con là Bá Ấp Khảo mà thêm một dây đàn, âm thanh
rung lên thanh u ai oán. Sau Vũ Vương nhà Chu phạt Trụ, trước ca sau
múa, lại thêm một dây đàn, âm thanh bật ra hào sảng cương cường. Trước
là năm dây cung, thương, giốc, huy, vũ, sau lại thêm hai dây, nhân đấy
mà gọi tên là Văn Vũ thất huyền cầm. Cây đàn này có sáu điều kỵ, bảy
điều không đàn và tám điều tuyệt. Đâu là sáu điều kỵ? một kỵ đại hàn(rét
đậm), hai kỵ đại thử (nóng bức), ba kỵ đại phong (gió lớn), bốn kỵ đại
vũ (mưa to), năm kỵ sấm sét, sáu kỵ tuyết lớn. Đâu là bảy trường hợp
không đàn? Người có tang không đàn, tấu nhạc không đàn, sự việc nhiễu
nhương không đàn, người không sạch sẻ không đàn, áo mũ không chỉnh tề ko
đàn, không xông hương không đàn, không gặp bạn tri âm không đàn. Thế
thì đâu là tám điều tuyệt? Chính là : thanh, kỳ, u, nhã, bi, tráng, du,
trường. Cây đàn này khi đánh tới chỗ chí thiện chí mỹ thì cọp dữ nghe
thấy không gầm, vượn rừng nghe thấy không kêu. Đây chính là chỗ hay của
nhã nhạc vậy.”
Trích “Caûnh Theá Thoâng Ngoân” – Phuøng Moäng Long
Daõ Haïc Cö 25.05.2010
Sôn daõ cuoàng nhaân Leâ Ngoïc Ñình Vieät dòch
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
jericlean said
Đình
để ý type nhầm code chèn hình dấu < và cuối code hình> bạn mình
chỉ cần lấy từ img src= đến cuối link hình jpg rồi đóng lại theo dấu
<> trên là ok nha Nếu copy bài viết từ trang mạng sẽ lỗi font tiêu đề như trên khắc phục nhanh bằng cách copy & past vào notepad nhớ format unicode cho notepad rồi copy & past vào lại entry là OK đó .. Ghé thăm đình huynh chút ..có tg ngẫm lại entry sau ..
ER nhanh ghê ta ơi, hồi tối vừa post lên đã thấy Er vào cm rồi, nhưng hồi tối mạng bị sao í, Đình hồi âm hoài mà không được!
Sao làm hoài mà khong được, bực mình ghê luôn! |
traitimtho wrote on May 25, '10
Anh ơi cổ phần ai lại hổng thích.Nhưng cổ phần mãi cũng mệt óc thì phải có cổ cầm để thư giãn óc chứ anh.
|
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
cảm ơn, tớ vẫn khỏe!
|
traitimtho wrote on May 25, '10
Đúng là cổ văn khó hiểu quá Thầy nhỉ.Hôm qua Thầy đọc trên lớp mà con ngơ người ra(vì hổng hiểu)
|
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
traitimtho said
Đúng là cổ văn khó hiểu quá Thầy nhỉ.Hôm qua Thầy đọc trên lớp mà con ngơ người ra(vì hổng hiểu)
đâu có khó hiểu đâu con, chỉ là hỏng hiểu thôi chứ khó gì!
|
traitimtho wrote on May 26, '10
sondacuongnhan said
đâu có khó hiểu đâu con, chỉ là hỏng hiểu thôi chứ khó gì!
Hông phải âu Thầy ơi.Nói khó hiểu cho nó...soan xí .Chứ thiệt ga là hổng hiểu
|
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
quycoctu said
Quỷ
thích nghe âm của cổ cầm. Nhưng cổ cầm mà quỷ thích là loại đờn giống
đờn tranh cổ mà thôi, chứ nào có biết Cổ Cầm là cây nào đâu. Quỷ còn rất
mê tỳ bà, nhất là khúc Thập diện mai phục mà Lưu Phương tấu. Phải nói
là tuyệt diệu. Bữa nào thong dong Đình thảo Tỳ Bà hành nhé. Không đến
được Tầm Dương thì ghé Bình Dương ngắm & nghe tỳ bà vậy. :)
cảm
ơn Quỷ ghé nhà nhé! Loại đờn đó ngừ ta gọi là cổ tranh chứ không phải
cố cầm An ơi! Hum nào rảnh, Đình tìm một tài liệu về 2 cây đàn mà bạn An
thích gửi cho bạn An nhé, Đình cũng rất thích tỳ bà, ai chứ Lư Phương
tấu tỳ bà thì khỏi chê rồi!
|
mailamnhatruc wrote on May 26, '10
Hay quá ! Cám ơn bạn Đình đã chia sẻ! Một ngày thư thái nhé!
|
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
mailamnhatruc said
Hay quá ! Cám ơn bạn Đình đã chia sẻ! Một ngày thư thái nhé!
dạ không có gì, chỉ là củng nhau học hỏi thôi ạ! cảm ơn đã ghé lại nhà!
|
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
vinhad said
Cổ Cầm 古琴此 琴乃伏羲氏所琢,见五星之精,飞坠梧桐,凤皇来仪。凤乃百鸟之王,非竹实不食,非梧桐不栖,非醴泉不饮。优羲氏知梧桐乃树中之良材,夺造化之精气,堪为雅 乐,令人伐之。其树高三丈三尺,按三十三天之数,截为三段,分天、地、人三才。取上一段叩之,其声太清,以其过轻而废之。取下一段叩之,其声太浊,以其 过重而废之。取中一段叩之,其声清浊相济,轻重相兼。送长流水中,浸七十二日,按七十二候之数,取起阴干,选良时吉日,用高手匠人刘子奇斫成乐器。此乃瑶 池之乐,故名瑶琴。长三尺六寸一分,按周天三百六十一度。前阔八寸,按八节;后阔四寸,按四时;厚二寸,按两仪。有金童头,玉女腰,仙人背,龙池,凤沼, 玉轸,金徽。那徽有十二,按十二月。又有一中微,按闰月。先是五条弦在上,外按五行:金、木、水、火、土;内按五音:宫、商、角、徽、羽。尧舜时操五弦 琴,歌‘南风’诗,天下大治。后因周文王被囚于羑里,吊子伯邑考,添弦一根,清幽哀怨,谓之文弦。后武王伐纣,前歌后舞,添弦一根,激烈发扬,谓之武弦。 先是宫、商、角、徽、羽五弦,后加二弦,称为文武七弦琴。此琴有六忌,七不弹,八绝。何为六忌?一忌大寒,二忌大暑,三忌大风,四忌大雨,五忌迅雷,六忌 大雪。何为七不弹?闻丧者不弹,奏乐不弹,事冗不弹,不净身不弹,衣冠不整不弹,不焚香不弹,不遇知音者不弹。何为八绝?总之,清奇幽雅,悲壮悠长。此琴 抚到尽美尽善之处,啸虎闻而不吼,哀猿听而不啼。乃雅乐之好处也。”
ai thế ạ?!
|
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
vinhad said
Làm theo cách Er bày thử đó mà thầy Đình . bài viết rất giá trị . Sửa font chính xác nhé .
ah,
tại thích font chữ Tống Khải, nhưng hình như không phải máy nào cũng
đọc được font này, chắc tối về chỉnh sửa lại! cảm ơn bạn đã ghé thăm nhà
nghen!
ah, cảm ơn bạn khen ngợi, nhưng bài này không phải Đình viết, Đình chỉ đọc và dịch lại thôi. |
onlyonly18082007 wrote on May 26, '10, edited on May 26, '10
Không ngờ Only chậm chân quá ! ngồi đợi Mul thông báo mà ko thấy. Sáng nay khỏe lại rồi nên qua nhà thăm bạn Đình. Hức nè !
Bài dịch đọc nghe...quá chừng (... vì không thik khen ai hết trơn). Nhưng thật sự...người xưa viết hay quá hay, từ ngữ như bay lượn, cảm giác như đàn thần ^.^ |
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
onlyonly18082007 said
Không ngờ Only chậm chân quá ! ngồi đợi Mul thông báo mà ko thấy. Sáng nay khỏe lại rồi nên qua nhà thăm bạn Đình. Hức nè !Bài dịch đọc nghe...quá chừng (... vì không thik khen ai hết trơn). Nhưng thật sự...người xưa viết hay quá hay, từ ngữ như bay lượn, cảm giác như đàn thần ^.^
đúngđó
Only, Thạc sỹ văn học dân gian Nguyễn Ngọc Chiến khi đọc bài này nói
với Đình "người xưa tả cây đàn mà cứ như tả mỹ nhân ấy anh nhễ" hihihi.
Cảm ơn bạn tui đã ghé đọc! |
onlyonly18082007 wrote on May 26, '10
Chợt nhớ! quay lại hỏi ER : sao ông kia nhìn ẹ quá dzậy ? ngài ý đang nghĩ gì phía trên vậy kìa ?
|
sondacuongnhan wrote on May 26, '10
onlyonly18082007 said
Chợt nhớ! quay lại hỏi ER : sao ông kia nhìn ẹ quá dzậy ? ngài ý đang nghĩ gì phía trên vậy kìa ?
trả lời thay An nà, nhưng ko biết đúng không!
đó là hình vẽ Vua Phục Hy, người được cho là đã chế tạo ra cổ cầm đó Only! |
onlyonly18082007 wrote on May 27, '10
Vua có khác hen Đình ! :-D. Tks Đình đã trả lời giúp ER nhe !
|
sondacuongnhan wrote on May 29, '10
onlyonly18082007 said
Vua có khác hen Đình ! :-D. Tks Đình đã trả lời giúp ER nhe !
khác chỗ nào bạn Only?!
|
onlyonly18082007 wrote on May 29, '10
Móng tay nè...chân nè...sao vua mà đi chân đất ta !
|
sondacuongnhan wrote on May 29, '10
onlyonly18082007 said
Móng tay nè...chân nè...sao vua mà đi chân đất ta !
à,
Phục Hy là vua thời thượng cổ bên Tàu mà Only, cái thời nguời ta trong
rừng mừ Only. Mãi đến đời Huỳnh đế mới chế dịnh ra lễ chế về y phục mừ!
|
endlesshome wrote on Jun 23, '10
^^ ni hao ^^ ren shi ni, wo hen gao xing ah ^^!
|
sondacuongnhan wrote on Jun 23, '10
endlesshome said
^^ ni hao ^^ ren shi ni, wo hen gao xing ah ^^!
不敢不敢,尊驾光临寒舍,茅庐突然生辉,此乃吾之福也,甚幸甚幸!
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét