SƯƠNG LẠNH ĐÊM THU | for everyone |
Đêm lạnh tàn thu một nỗi lòng,
Dưới trăng đau đáu đối trường không.
Tình rơi bến mộng sầu con nước,
Ý lạc chiều tan nhạt ánh hồng.
Hữu ngữ hận phùng phi dụng xứ
有 语 恨 逢 非 用 处
Đới tâm tích ngộ bất tương thông.
带 心 惜 遇 不 相 通
Sương mờ cho buốt bờ mi đọng,
Cho rượu dường phai cả vị nồng
Dã Hạc Cư 02.11.2009
sơn dã cuồng nhân N.Đ
tocgiothoibay wrote on Nov 2, '09
Thơ này của ai vậy đệ?
Sao tâm trạng ghê |
sondacuongnhan wrote on Nov 3, '09
@tocgiothoibay:
dạ thơ của đệ đó tỷ à ! hôm qua ngồi buồn quá nên viết một bài bát cú
cho khuây khoả, không ngờ bận lòng tỷ phải chê cười, xấu hổ quá !
|
tocgiothoibay wrote on Nov 3, '09
sondacuongnhan said
@tocgiothoibay:
dạ thơ của đệ đó tỷ à ! hôm qua ngồi buồn quá nên viết một bài bát cú
cho khuây khoả, không ngờ bận lòng tỷ phải chê cười, xấu hổ quá !
Uí, có dám chê cười đâu mà, thơ em làm rất hay đấy chứ nhưng mỗi tội nó cứ buồn buồn...... thu cũng có cái đẹp của thu mà
sao thơ chỉ thấy tiếc và hận? xem chừng lòng người có cái gì đó chưa thoát đấy thôi. |
sondacuongnhan wrote on Nov 3, '09
@tocgiothoibay: dạ, vâng ạ, em xin đón nhận lời nhận xét của tỷ!
hic...hic... nhưng tỷ cho em giải bày hén ! thơ là tiếng lòng, khi vui thơ sẽ vui khi buồn thơ sẽ bùn, người mà vui hoài chắc buồn hoài chắc chết quá tỷ ơi ! thơ em cũng thế, có bài rất vui, có bài trào phúng chua chát, có bài ưu tư, có bài lạc quan, vạn pháp tuỳ tâm sanh mà tỷ! Nhưng phàm, cái gì buồn thì nó trở nên lung linh và đẹp lắm tỷ à, nhạc là thế và thơ cũng thế, em thấy đa phần những tuyệt tác giai phẩm đều mang một nét buồn cả mà tỷ ! em cũng đâu nói thu không đẹp đâu, thu đẹp lắm, nhưng người xưa dạy "xuân sanh hạ trưởng thu liễm đông tàng", thu đẹp như mang nét đẹp sâu lắng của tạm biệt của tạ từ, trong khung cảnh ấy người ta càng trở nên có tâm trạng, nhất là tâm trạng buồn đúng không tỷ. Bài thơ trên em đâu chê mùa thu đâu, chỉ là mượn thu làm phông cho nỗi bùn thôi ạ, này nhé "đêm lạnh tàn thu" là cảnh thật, nhưng người ngắm nó lại mang "một nỗi lòng", đó mới là cái khiến cho mùa thu trong bài thơ mang nét bùn, nhưng là nét bùn của tâm trạng người đứng trong thu ạ ! hihihi |
tocgiothoibay wrote on Nov 3, '09
sondacuongnhan said
@tocgiothoibay: dạ, vâng ạ, em xin đón nhận lời nhận xét của tỷ!hic...hic... nhưng tỷ cho em giải bày hén ! thơ là tiếng lòng, khi vui thơ sẽ vui khi buồn thơ sẽ bùn, người mà vui hoài chắc buồn hoài chắc chết quá tỷ ơi ! thơ em cũng thế, có bài rất vui, có bài trào phúng chua chát, có bài ưu tư, có bài lạc quan, vạn pháp tuỳ tâm sanh mà tỷ! Nhưng phàm, cái gì buồn thì nó trở nên lung linh và đẹp lắm tỷ à, nhạc là thế và thơ cũng thế, em thấy đa phần những tuyệt tác giai phẩm đều mang một nét buồn cả mà tỷ ! em cũng đâu nói thu không đẹp đâu, thu đẹp lắm, nhưng người xưa dạy "xuân sanh hạ trưởng thu liễm đông tàng", thu đẹp như mang nét đẹp sâu lắng của tạm biệt của tạ từ, trong khung cảnh ấy người ta càng trở nên có tâm trạng, nhất là tâm trạng buồn đúng không tỷ. Bài thơ trên em đâu chê mùa thu đâu, chỉ là mượn thu làm phông cho nỗi bùn thôi ạ, này nhé "đêm lạnh tàn thu" là cảnh thật, nhưng người ngắm nó lại mang "một nỗi lòng", đó mới là cái khiến cho mùa thu trong bài thơ mang nét bùn, nhưng là nét bùn của tâm trạng người đứng trong thu ạ ! hihihi
Qủa là '' Người buồn cảnh cũng có vui đâu bao giờ''
hiiiiiiii |
sondacuongnhan wrote on Nov 4, '09
@tocgiothoibay: dạ cái này thì em nhất trí với chị hihihi !
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét